Bữa tối nhanh chóng được dọn lên, bốn người ngồi quay quần bên nhau trong rất ấm cúng.
“Ting tong.”
Vừa ăn được không lâu thì chuông cửa đột nhiên vang lên, Tử Hi còn chưa kịp đứng dậy thì Tạ Mạnh đã nhanh chân chạy đi trước.
Lúc mở cửa, nhìn thấy vẻ mặt hớt hải của Lục Hàn Đông dọa cậu suýt chút nữa bay lên trời, người này làm sao lại hốt hoảng như vậy?
Lục Hàn Đông vừa về đến nhà đã không thấy Tạ Mạnh đâu, tìm khắp nơi cuối cùng cũng nhớ đến Tử Hi, lúc nhìn thấy người liền thở phào nhẹ nhõm.
Ngay chính khoảnh khắc này, cậu ta cũng không biết vì sao bản thân lại lo lắng như vậy.
“Lục Hàn Đông.”
Tạ Mạnh gọi đến lần thứ năm vẫn không thấy người kia trả lời, ngoài trời rất lạnh nên cậu chỉ đành kéo người kia vào nhà.
Cảm nhận được hơi ấm bàn tay bị nắm lấy, Lục Hàn Đông mới sực tỉnh, hai má liền đỏ lên.
Lúc Tử Hi nhìn thấy còn tưởng cậu ta vì lạnh nên mới như thế, Lục Bách Phàm đưa mắt nhìn em trai một cái sau đó tiếp tục gắp thức ăn cho vợ.
Lục Hàn Đông rất đã lấy lại tinh thần, đem chay rượu trong tay rót ra ly, đây là cậu ta đặc biệt mua từ tỉnh S về.
Năm người vừa ăn vừa uống rượu, đúng lúc Tử Hi sực nhớ đến chuyện ở công ty liền quay sang nói với Tạ Mạnh: “Tiểu Mạnh à, ngày mai cậu có thể đến công ty rồi.”
Tạ Mạnh vui vẻ cắn một miếng cá, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500790/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.