Chỉ là, nhìn vào thái độ dịu dàng cùng câu nói kia của Lục Bách Phàm, Hàn Tử Lam biết anh đã thật sự đã đem trái tim của mình đặt lên người con gái đang nằm trên giường bệnh kia.
Anh ta khẽ thở dài một cái rồi nói: "Được rồi, vậy cậu xếp hàng đi!”
“Xếp hàng?” Lục Bách Phàm càng lúc càng cảm thấy khó hiểu.
Hàn Tử Lam một chút cũng không nhân nhượng: “Đúng! Chính là xếp hàng, người thích em gái tôi nhiều như vậy vẫn là xem cậu có bản lĩnh không đã!”
Hai chữ “bản lĩnh” gắn lên người Lục Bách Phàm có chút dư thừa, nhưng địa vị không phải là thứ anh ta tìm kiếm, dựa vào bản thân bây giờ và tài sản nhà họ Hàn vẫn có thể cho Tử Hi sống vô lo một đời.
Chỉ tiếc là Tử Hi chưa bao giờ đụng đến số tiền đó, đây cũng chính là điều khiến cha Hàn đau đầu.
Hơn nữa vẫn còn một chuyện Hàn Tử Lam không nói với Lục Bách Phàm, có một người đàn ông vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Tử Hi. Anh ta đang gấp rút kết thúc khóa học cuối cùng ở nước ngoài, không lâu nữa cũng sẽ về nước.
Không khí trong phòng vì câu nói của Hàn Tử Lam mà nhất thời ngưng động. Lục Bách Phàm đưa tay khẽ xoa hai bên trán, anh biết số người theo đuổi Tử Hi không ít, nhưng ông trời cho là anh làm tổng tài quá nhàn hạ đi, nên mới muốn anh dành thời gian đi tiêu diệt tình địch?
Xem ra quãng thời gian sắp tới anh thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500053/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.