Lúc Tử Hi về đến nhà thì đã khá muộn, cô nhanh chóng ôm đống đồ vừa mua được ban nãy vào nhà rồi tắm rửa một chút.
Hoàn thành xong mọi thứ, cô lại chạy sang nhà Lục Bách Phàm.
Vừa vào đến cửa đã thấy một cục bông nhỏ mềm mại trắng trẻo ngồi ở phòng khách.
Nhìn thấy cô, Tiểu Bảo vội vàng quơ lấy cái túi bên cạnh rồi vui vẻ chạy đến.
Tử Hi ôm lấy cậu nhóc: “Bảo bối, đã chuẩn bị xong rồi sao?"
“Xong rồi ạ! Mẹ, chúng ta xuất phát thôi!” cu cậu cười hì hì, sau đó thơm lên má cô một cái.
Lục Bách Phàm đi ra từ phòng bếp nhìn thấy cảnh này thì không biết nên dùng biểu cảm gì để diễn tả, chỉ có thể im lặng đi lấy áo khoác và chìa khóa xe.
Những lần trước khi Tử Hi cùng Tiểu Bảo ra ngoài chơi, anh sẽ không đi cùng. Nhưng hôm nay là cuối tuần, những nơi như công viên giải trí sẽ rất đông người, anh không yên tâm để vệ sĩ đi với hai người nên đã gấp rút xử lý công việc ở công ty rồi đưa vợ và con trai đi chơi.
Ba người vừa ra tới cửa thì gặp Lục Hàn Đông cả người không còn sức sống đi đến, giọng điệu oai án nói: "Mấy người cứ rảnh là đi hẹn hò, toàn bỏ rơi tôi thôi…”
Tiểu Bảo nhìn ông chú nhà mình có vẻ buồn bực không vui thì liền châm dầu vào lửa: "Chú Hai à, nếu muốn thì chú cũng tìm vợ rồi sinh một đứa con đi!”
Lục Hàn Đông nghe xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500039/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.