Két!
Tiếng phanh xe gấp gáp vang lên, một người phụ nữ xinh đẹp từ trên xe bước xuống.
Vừa nhìn thấy người kia, cơ thể Tử Hi không tự chủ được mà khẽ run lên: "Tử Minh Nguyệt, mày điên rồi!?”
Tử Minh Nguyệt một thân váy đỏ ôm sát, mang giày cao gót khoanh tay nhìn cô, trên mặt nở ra nụ cười trào phúng: "Điên? Đúng là tao điên nên mới muốn đâm chết chúng mày!"
"Mày hận hại tao chưa đủ hay sao!” giọng nói Tử Hi run rẩy, cố gắng ôm lấy bụng lùi về sau mấy bước.
Người phụ nữ này dù là mười lăm năm trước hay là hiện tại đều luôn tính kế cô, hại thân thể cô hết lần này đến lần khác chịu đủ mọi loại hành hạ. Sau đó còn bỏ thuốc hủy hoại trinh tiết cô, bay giờ lại muốn giết chết con cô!
Ban đầu, Tử Minh Nguyệt còn định nói gì đó nhưng thoáng cái sắc mặt liền thay đổi, vô cùng thành khẩn nói: "Chị Tiểu Hi, em xin lỗi...là em quá yêu Diễn nên mới làm thế...xin chị đừng hận em..."
Không đợi Tử Hi kịp phản ứng, cô ta bất ngờ ôm đầu lùi về sau. Ngay lúc cô còn chưa hiểu chuyện gì thì một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên.
"Minh Nguyệt, em sao vậy?"
Tử Hi theo thói quen quay đầu nhìn lại, thế nhưng chỉ kịp nhìn thấy một cái bóng vội vàng lướt qua người cô đi đến bên cạnh Tử Minh Nguyệt.
Tử Minh Nguyệt cả người không trụ nỗi ngã vào lòng Lâm Trạch Diễn, uất ức nói: "Diễn, em xin lỗi...là em không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500011/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.