Mở mắt ra, nhìn thấy đầutiên là bữa sáng được đặt trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường ngủ.
Sữa đậu nành, bánh bao,còn có một mẩu giấy nhớ.
Đối với việc thức ăn độtnhiên xuất hiện trên bàn, anh đã học được cách không ngạc nhiên. Trong khoảngthời gian này, luôn là vậy.
“Trông anh ngủ say nhưvậy, tối hôm qua lại thức đêm sao? Anh á, bị thế mà vẫn chưa chừa, lần sau đaudạ dày không cần uống thuốc, tôi sẽ trực tiếp bảo bác sĩ cho anh ít thạch tín.
P.S: Tôi định học xongtiết đầu thì gọi cho anh, không anh lại gộp chung bữa sáng với bữa trưa. Nếuanh đã dậy rồi thì cứ coi như chưa đọc mảnh giấy này”.
Bởi vì bác sĩ nói, ba bữaăn trong ngày của anh không điều độ, nếu như không thay đổi thói quen ăn uống,đừng nói loét dạ dày mà xuất huyết, thủng dạ dày … đều sẽ đến “thăm” anh, vìthế cô bắt đầu giúp anh chuẩn bị đồ ăn.
Bác sĩ còn nói, thời giannày anh thích hợp ăn nhẹ, thức ăn dễ dàng tiêu hóa, vì thế cô đã xuống bếp nấucháo cho anh.
Cô nấu ăn cũng được gọilà ngon, chưa thấy ai có thể nấu cháo thành thế này, còn bắt anh phải ăn bằnghết. Người ta là thiên kim đại tiểu thư, chưa bao giờ vào bếp, lại vì anh đụngnồi đụng muôi, thật sự không thể yêu cầu nhiều hơn.
Cô đối tốt với anh rõ nhưban ngày, mặc dù cô luôn nói đó là để chuộc lỗi, nhưng anh bị xuất huyếtdạ dày, đâu có liên quan gì đến cô? Những gì cô đã làm là quá nhiều, nếu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hanh-phuc/3252331/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.