Ái Nhược Vy xinh đẹp có tiếng, bao nhiêu kẻ xếp hàng theo đuổi chỉ muốn đi ăn cùng cô một bữa mà cô còn không thèm ngó ngàng tới. Cô đây đã hạ mình tới như vậy mà xem tên Trịnh Khải kia có đáng ghét hay không? Thầm nghĩ trong đầu bản thân phải nhịn vì đại sự nếu không thì cô sẽ đá tên này bay về Thành phố S ngay.
-Tên Cố Trịnh Khải đáng ghét… tôi muốn đánh anh… thật nhiều cái… anh cứ đợi đấy đi!! Đợi khi tôi có cơ hội…
Thấy cô lầm bầm mãi trong miệng, Cố Trịnh Khải chỉ biết cười. Mới vừa bật ra tiếng cười thì đã bắt gặp ánh mắt không mấy thiện cảm của Ái Nhược Vy.
-Anh cười cái gì?
-Tôi phải nên hỏi cô lầm bầm cái gì đó?
-Liên quan gì đến anh!
-Tại sao không? Tôi nghe thoáng rằng cô muốn đánh tôi?
-Là anh tự ảo tưởng, tự nghe ra những điều như vậy! Tôi đây chẳng buồn nếm xỉa đến anh.
Coi thái độ của cô kìa, Cố Trịnh Khải đành bất lực thôi không cãi cọ thêm với cô. Đợi nhân viên mang ra một khay xuyên tôm, Cố Trịnh Khải mới có cơ hội được lên mặt. Nhược Vy hí hửng uống một ngụm bia rồi cắn ngay đầu một con tôm bự.
-Trời đất ơi sao có thể ngon như vậy?
-…
-Ắt xì…
Ái Nhược Vy ắt xì, may mà kịp che miệng lại nếu không thì xấu hổ chết mất.Trịnh Khải thở hắt búng nhẹ lên trán cô, nhìn ráng vẻ của cô mà cảm thán. Kéo khay tôm lại phía mình, Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3625648/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.