Chương trước
Chương sau
Đi vào trong nhà, Lâm Tứ Nguyệt mới thấy xung quanh được trang trí cực kì đơn giản, nói là văn phòng làm việc nhưng chỉ có một cái bàn làm việc nhỏ, còn có một cái bình phong, phía trước có treo mấy lá cờ gấm cũ kĩ, trên đó đại khái viết mấy chữ “diệu thủ hồi xuân”?

Lúc nhìn thấy Lâm Tứ Nguyệt có hơi ngẩn người ngơ ngác, người đàn ông kia đã chú ý đến ánh mắt của cô, nên sau khi cười gượng một cái lại nói: “Cô cũng biết đó, bây giờ mọi người đều tin tưởng khoa học cho nên sư phụ của tôi trong quá trình đuổi ma cũng nghiên cứu một chút y thuật, nói chung là ông trời cho ta kỹ năng tất có chỗ dùng, cho nên mới có những lá cờ gấm kia.” Trong lúc nói chuyện, người đàn ông cũng đã rót một ly nước mang qua cho Lâm Tứ Nguyệt, trên mặt luôn nở nụ cười, thậm chí Lâm Tứ Nguyệt còn chưa nhìn rõ vừa rồi anh ta đã mang nước từ đầu qua.

“Bây giờ, tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Thẩm Vân Thần, năm nay hai mươi chín tuổi, vừa mới đến thành phố này, cho nên công việc làm ăn vẫn chưa phát triển, còn tiền công... cũng sẽ tương đối phải chăng!

Thẩm Vân Thần vừa nói vừa cẩn thận quan sát nét mặt của Lâm Tứ Nguyệt, sợ rằng Lâm Tứ Nguyệt một khi không vui sẽ bỏ đi ngay, tiền thuê nhà tháng này của anh ta có thể không còn nữa!

Lúc nhìn thấy nét mặt của Lâm Tứ Nguyệt vẫn bình thường, Thẩm Vân Thần tạm thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngồi xuống đối diện Lâm Tứ Nguyệt nói tiếp: “Như vậy, bây giờ cô nói cho tôi biết, cô đã gặp phải chuyện gì”.

“Nếu như anh là chuyên gia, chắc anh biết tôi đã gặp chuyện gì chứ?”

Thẩm Vân Thần không ngờ Lâm Tứ Nguyệt lại hỏi thẳng như vậy, sau một chút bất ngờ, anh đột nhiên cười một cái rồi quan sát Lâm Tứ Nguyệt từ trên xuống dưới nói: “Vậy tôi phải xem cho kĩ, xem vết thương trên tay cô từ đâu mà có?”

Lâm Tứ Nguyệt vốn không ôm nhiều hy vọng, ban nãy khi cô nhìn thấy cảnh trước của cộng với dáng vẻ cà lơ phất phơ của người trước mặt như vậy, cô càng cảm thấy bản thân chắc đã tìm sai chỗ, nhưng mà khi nghe câu nói của anh ta, cô bỗng sững người.

Sau đó, cô chầm chậm vén ống tay áo của mình lên, vết thương trên đó hôm qua khi cô đến bệnh viện đã được y tá dán băng gạc lên.

Tối hôm qua khi đi tắm Lâm Tứ Nguyệt cũng không có tháo ra xem, hơn nữa, hôm qua sau khi truyền dịch, cô cũng cảm thấy khá hơn rất nhiều, cũng không để ý đến nó nữa.

Nhưng mà lúc Thẩm Vân Thần tháo vết thương ra, Lâm Tứ Nguyệt đã phải hít một hơi thật sâu.

Vết thương không biết từ bao giờ đã bắt đầu thối rữa, thậm chí chỗ bên dưới da thịt đã đen hết rồi, Lâm Tứ Nguyệt có chút hoảng sợ.

Đừng nói cô lúc đó không chết, bây giờ bị một vết thương như thế hại chết chứ?

Lâm Tứ Nguyệt nghĩ thế, nên đã nhìn qua Thẩm Vân Thần bằng ánh mắt cầu cứu. Thẩm Vân Thần cũng chau mày nói: “Vết thương của cô chắc đã chạm phải thứ gì rồi đúng không?”

Lâm Tứ Nguyệt không hiểu ý của anh ta.

Thẩm Vân Thần ngừng một lúc rồi nói tiếp: “Máu của con người là thứ rất hấp dẫn dục vọng của ma quỷ, đặc biệt là những linh hồn lang thang. Vết thương của cô là món ăn hấp dẫn như vậy, lẽ nào không có thứ gì đến tìm cô sao?”

“Có!” Câu nói này của Thẩm Vân Thần, đã làm cho Lâm Tứ Nguyệt nhớ ra ngay, cô nói: “Vào tối hôm qua, trong nhà tôi, không hiểu tại sao nó đến... một thứ khác, tôi không biết nó muốn làm gì, tôi sợ đến mức ngất xỉu, lúc tỉnh lại đã không thấy nó nữa”.

“Rất rõ ràng, nó đã bị máu tươi của cô thu hút, nếu như cô không mau chóng chăm sóc tốt vết thương này, không chỉ ngày càng nặng hơn, thậm chí còn dẫn đến....”

“Tốt rồi, anh cho tôi biết cách luôn đi!” Lâm Tứ Nguyệt bỗng nhiên có dự cảm tiếp theo anh ta sẽ nói gì, nên đã ngắt lời anh ta luôn.

Thẩm Vân Thần nhìn dáng vẻ đó của cô, khóe miệng hơi nhếch lên nói: “Chuyện này nói đơn giản cũng đơn giản, nói phức tạp cũng phức tạp, chuyện quan trọng nhất là cô phải tìm được người đó”.

“Người nào?”

Lâm Tứ Nguyệt hỏi ngay.

Thẩm Vân Thần mở cây quạt xếp trên tay ra rồi nói tiếp: “Trước tiên tôi hỏi cô một vấn đề riêng tư, tuy có thể xúc phạm, nhưng vẫn mong cô Lâm có thể kể với tôi sự thật”.

Thậm chí Lâm Tứ Nguyệt đã quên mình vẫn chưa nói tên với anh ta, nhưng cô biết, người trước mặt có thể giúp được cô.

“Chuyện gì?”

“Cô đã kết hôn rồi sao?”

Lâm Tứ Nguyệt sửng sốt, một lúc lâu sau mới nói: “Kỳ thực chuyện anh muốn hỏi là một vấn đề khác đúng không? Ví dụ như... tôi... còn là con gái không đúng không?”

Thẩm Vân Thần không ngờ cô lại hiểu nhanh như vậy, nhưng anh nhìn hình dáng của Lâm Tứ Nguyệt lại cảm thấy không giống các cô gái bình thường, cũng không ngạc nhiên lắm, anh nói: “Cũng có thể nói như thế này, vấn đề này đối với cô mà nói, có thể xem là chuyện quan trọng!”

Lâm Tứ Nguyệt hít một hơi thật sâu rồi trả lời: “Vâng.”

“Tốt lắm!” Thẩm Vân Thần khép chiếc quạt lại, hai tay chống trên mặt bàn, gương mặt đột nhiên tiến sát đến trước mặt Lâm Tứ Nguyệt, khoảng cách tiếp xúc gần đột ngột như vậy làm cho Lâm Tứ Nguyệt giật mình, sau đó trong đầu cô liền nhớ lại tin tức cô đã xem lúc trước, chính là có mấy tên đạo sĩ mượn danh nghĩa xua đuổi yêu ma đi lợi dụng phụ nữ.

Quả nhiên, khi Lâm Tứ Nguyệt đang có suy nghĩ này, Thẩm Vân Thần đã nói: “Là như thế này, vết thương này của cô đã qua hai ngày, có hơi khó xử lý, nếu như chúng ta muốn trừ tận gốc, thì phải dùng phương pháp đơn giản thô bạo nhất!”

“Phương pháp gì?”

“Tôi cho cô một cái cọc âm hồn, cô yên tâm, sẽ không có nguy hiểm gì đâu, nhưng cái giá mà cô phải bỏ ra chính là ở cùng người chồng ma này một đêm, chỉ cần anh ta để lại một thứ trên người cô, người khác sẽ biết cô là một người không được gây sự, vết thương này cũng sẽ tự nhiên khỏi.”

Nghe những lời Thẩm Vân Thần nói, Lâm Tứ Nguyệt nở nụ cười nói: “Sau đó, chú rể âm hồn này là anh đúng không?”

Thẩm Vân Thần gần như sững người lại, còn chưa kịp phản ứng gì, Lâm Tứ Nguyệt đã ném thẳng đồ trên tay vào mặt anh ta, nói: “Anh cho rằng tôi ngu sao? Cái tên lừa đảo! Anh nghĩ tôi tin anh không!”

Nghĩ lại bản thân vừa rồi quả thật muốn tin tưởng anh ta, Lâm Tứ Nguyệt cảm thấy giận run cả người, không cần quan tâm Thẩm Vân Thần đang nói gì phía sau, cô quay đầu bỏ đi.

Thôi đi, dù sao tối hôm qua cũng không xảy ra chuyện gì, hôm nay đi bệnh viện khám lại được rồi, mình đúng là may mắn, giống như anh ta nói, có thể là kết hôn âm, nhưng kì thực là muốn lợi dụng mình, đến lúc đó, người cùng mình kết hôn, còn có thể là ai chứ!

Lâm Tứ Nguyệt giận đùng đùng quay về nhà, lúc về đến vừa đóng cửa lại bỗng nhiên cảm thấy có gì sai sai.

Bạch Nam Nam đã nhốt bản thân trong phòng cả một ngày rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.