Lâm Tứ Nguyệt bị tiếng hét bất thình lình xuất hiện dọa cho giật mình, vội ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một cô gái đang đứng trên lầu giống y như
mình, trong ánh mắt của cô ấy toát ra vẻ sợ sệt.
Lâm Tứ Nguyệt nhìn cô gái hỏi: “Cô sao vậy?”
Sau khi nghe được giọng của cô, cô gái kia mới từ từ bình tĩnh lại, rồi nhìn cô nói: “Cô... là người đúng không?”
“Nói thừa” Lâm Tứ Nguyệt có hơi buồn cười.
Cô gái kia đưa tay lên chỉ căn phòng phía sau lưng cô ấy nói: “Vậy tại sao cô lại ở đây?”
Lâm Tứ Nguyệt cảm thấy kỳ lạ nhưng nhìn dáng vẻ hoảng sợ kia của cô gái, cô cũng không chịu thua chút nào, liền nói: “Đây là nhà bạn trai tôi, có vấn đề gì không?”
“Bạn trai cô sao?”. Cô gái từ trên lầu từ từ bước xuống, sau khi nhìn xuống đất xác định bản thân và Lâm Tứ Nguyệt giống nhau, cả hai đều có bóng, mới nói: “Cô đừng trêu tôi, ở đây bao lâu rồi không có người sống cô biết không?”
Nghe lời cô gái nói, gương mặt Lâm Tứ Nguyệt bỗng nhiên biến sắc, tiếp theo nắm chặt lấy cô gái kia hỏi: “Cô nói như vậy có ý gì?”
Lâm Tứ Nguyệt lúc nắm lấy cô gái có hơi dùng sức nên làm cho cô hơi đau, cô gái nhăn mày nói: “Ý gì chứ? Người sống ở bên trong đều đã chết rất lâu rồi cô không biết sao?”
Tuy là giữa ban ngày nhưng lúc nói ra những từ đó, cô gái vẫn che miệng mình lại, rồi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-phai-tra/3475377/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.