Lúc này, Liêu béo dưới đất cũng nhìn ra được thế cục lúc này, vội vàng bò dậy từ dưới đất, đến bên cạnh tôi, thấp tiếng hỏi.
- Chú em Nhất Lượng, người bạn này của cậu lai lịch thế nào? Còn cái tên kia, là đệ tử thiên tài của môn phái Vĩnh Lạc đấy!
Nhìn Liêu béo bên cạnh, tôi cười mỉm, nói:
- Sao? Bây giờ quen em rồi?
Liêu béo cười hề hề, nói lúc trước không phải vì sợ lại rước họa cho tôi sao? Hiện tại xem ra bên tôi cũng có người, hơn nữa khi nhìn thấy bạn tôi, tên kia còn sợ tái mét mặt mày, thì mới dám tới bắt chuyện với tôi.
Tôi biết Liêu béo nghĩ gì, có điều về thân phận của Lục Thanh Sơn, tôi chẳng qua chỉ đoán bừa, mặc dù cũng chứng minh gần hết rồi, nhưng vì muốn tôn trọng Lục Thanh Sơn, tôi vẫn không nói cho Liêu béo biết, chỉ nhìn anh ta không nói gì.
Liêu béo là người thông minh, thấy tôi không muốn nói, cũng không hỏi nhiều nữa!
- ồ, sao lại là tên này rồi? lẽ nào lúc trước bị thương vẫn chưa đủ nặng hay sao?
Lục Thanh Sơn lúc này cũng đã chú ý thấy gã con trai kia, không kiêng dè lên tiếng.
Gã bị câu nói của Lục Thanh Sơn dọa lạc mất hồn, thân người nhũn ra, ngồi bệt xuống đất, bắt đầu run lên bần bật.
- anh, anh đừng có làm càn, tôi, sư tôn tôi, đang ở gần đây!
Khi gã nói xong, thân người Lục Thanh Sơn đã tiếp cận, tiếng nói trầm trầm cũng vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075579/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.