- Đi, qua đó xem xem!
Sau khi phản ứng lại, Dương Hùng lập tức lên tiếng, nói xong đã bắt đầu cưỡi lạc đà của mình đi lên trước, Đường Dũng đi theo bên cạnh ông ấy.
Lão Lâm ở một bên chờ không được mà đi lên theo, còn tôi, Liêu béo và Lý Tuyết Nhi cũng chả quan tâm mấy, lững thững đi theo đằng sau.
Tôi nghĩ, ở giữa sa mạc có một bộ xương trắng cũng chẳng phải chuyện quái lạ gì, không biết đã có bao nhiêu người chôn thân trong sa mạc, lúc này, bọn tôi cũng đã xuống khỏi lưng lạc đà, bao vây xung quanh.
Bộ xương trắng, bởi vì trên người mặc quần áo màu đen, cho nên từ xa đã nhìn thấy một điểm màu đen.
Nhưng khi tôi chú ý nhìn kỹ bộ xương, tôi có chút ngạc nhiên, bởi vì quần áo trên người bộ xương không có chỗ nào bị rách, mà trên bộ xương cũng không bị cát nhấn chìm.
Theo lý mà nói, những thứ ở trong sa mạc quá lâu, sẽ bị cát nhấn chìm, cho nên chỉ còn một cách giải thích, bộ xương này, xuất hiện ở đây chưa lâu.
Lúc này, lão Lâm lên tiếng, kêu Ngô Quân móc bộ xương lên, Ngô Vân bắt tay vào làm luôn, không lâu sau, cả bộ xương người hoàn chỉnh đã xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Tôi nhìn thấy trên bộ xương trắng, không ngờ vẫn còn chút vết tích màu đo đỏ, rõ ràng là vết máu, trên bộ xương vẫn còn vết máu???
Càng chứng minh bộ xương này ở đây chưa bao lâu, trong tay lão Lâm xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075164/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.