Tưởng Thành Duật cởi áo khoác ra tiện tay vắt lên thành ghế sofa, sau đó xách túi trái cây đi vào phòng bếp.
Mọi khi đều do dì giúp việc rửa trái cây giúp, nhưng tháng này là một tháng đặc biệt, là tháng kỷ niệm ba năm yêu nhau của anh và Thẩm Đường.
Thẩm Đường đón lễ kỷ niệm không phải chỉ đón một ngày duy nhất, cô nói năng đầy hùng hồn, bảo rằng vào tháng kỷ niệm ấy nhất định phải ăn mừng mỗi một ngày mới được.
Tâm trạng tốt thật đấy.
Tưởng Thành Duật nghiên cứu máy rửa trái cây, vừa đối chiếu với sách hướng dẫn vừa bỏ từng loại vào trong.
Có người đi vào phòng bếp, anh không quay đầu lại nhưng chỉ cần dựa vào hương thơm thoang thoảng liền biết là Thẩm Đường.
Vừa nãy Thẩm Đường ngồi đọc kịch bản hơi lâu, cô vươn tay lên khỏi đỉnh đầu, làm một động tác duỗi người.
Có thể là do tiểu biệt thắng tân hôn, bây giờ anh làm gì cũng đều rất kiên nhẫn.
Hôm nay đặc biệt mua trái cây cho cô, lại còn tự tay rửa trái cây cho cô ăn nữa.
Tưởng Thành Duật cầm khăn thấm nước lau khô mâm đựng trái cây, sau đó đặt sang bên cạnh.
“Chưa rửa xong hả?”
“Sắp xong rồi.”
Thẩm Đường ôm lấy Tưởng Thành Duật từ sau lưng, hai tay khẽ siết chặt, vòng lấy eo anh, tì trán lên tấm lưng rộng rãi của anh.
Chỉ có những khi ôm chặt anh như thế này, cô mới có cảm giác Tưởng Thành Duật là của mình.
Đối với Thẩm Đường, từ trước đến nay vòng tròn của anh luôn nằm ngoài tầm với của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niu-giu/1110817/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.