Hôm nay Thẩm Đường vẫn dùng kem dưỡng ẩm làm trắng kia. Dung dịch trong chai đã không còn nhiều, sắp cạn đáy rồi.
“Sắp hết rồi.” Cô nói.
“Xài hết thì anh mua thêm cho em.” Tưởng Thành Duật nới lỏng vạt áo sơ mi, tì khuỷu tay lên tay vịn ghế, nhìn cô qua gương.
Làn da cô căng bóng mịn màng, dù người khác có dùng mười tám lần lọc kính cũng không sánh bằng.
Thẩm Đường cũng nhìn anh qua gương, thỉnh thoảng, ánh mắt hai người lại khẽ chạm vào nhau.
Anh nhàn nhã ngả lưng vào thành ghế, ánh nắng xuyên qua cửa sổ sát đất buông xuống vai anh. Hòa mình vào giữa vùng sáng và vùng tối, anh ngồi yên nhìn cô đầy dịu dàng.
Nhưng lại có phần không chân thực.
“Bộ phim tiếp theo của em quay ở đâu thế?”
“Hoành Điếm, một bộ cổ trang.”
Tưởng Thành Duật gật đầu, phim cổ trang hẳn là không có cảnh hôn.
Nhưng cũng chưa chắc.
Thẩm Đường thoa kem dưỡng ẩm xong, vặn nắp lại.
Một tay Tưởng Thành Duật vòng qua bả vai Thẩm Đường xoay người cô lại, một tay nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô, thỉnh thoảng lại khẽ cắn một cái.
Một khi anh chủ động thì không ai có thể chống đỡ được.
Thẩm Đường túm lấy vạt áo sơ mi của Tưởng Thành Duật, cái áo bị cô kéo mạnh dán chặt vào người làm hiện rõ đường cong phần thân trên vô cùng hoàn mỹ.
Tay kia của cô vòng qua ôm lấy cổ anh.
Thời gian không đủ, Tưởng Thành Duật chỉ ôm cô hôn một lát.
“Em trang điểm đi, phải ra sân bay ngay.”
Cúc áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niu-giu/1110816/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.