Edit: Hong Van
Beta: Tiểu Tuyền
Dương Trạch nói không sai, đối với nước ngầm mãnh liệt tầm đó trong vô số thế giới, kỳ hạn ba tháng đối với hắn mà nói cũng rất nhanh. May mắn lúc trước sau khi ăn vào đạo quảđã cơ hội thần du (xuất khiếu bay đi) ba ngàn thế giới, cho nên rất hiểu rõ bổn nguyên thế giới cùng với vị trí di chuyển, rất ít người có thể bì kịp hắn.
Sau năm mới tình thế không tốt, hắn không thể để nàng một mình một người đối mặt. Vô luận thế nào hắn cũng phải nhanh chóng trở về.
“Nhưng Âm Cửu U ở bên cạnh chàng, người đại âm kia…”
Lời của nàng còn chưa dứt, Trường Thiên đã gọn gàng dứt khoát: “Đừng lo lắng, ở đó hắn không chiếm được cái gì tốt từ ta. Nếu như so sánh, ta lo lắng cho nàng hơn. Sau khi ta bị nhốt vô tình cảm thấy tâm huyết dâng trào, chỉ sợ nếu có phiền toái sẽ ứng nghiệm trên người nàng. Sau khi thân thể nàng chuyển biến tốt đẹp thì phải lập tức trở về Ẩn Lưu.”
Nàng lên tiếng, thừa dịp mình đang có thời điểm rảnh rỗi liền đánh giá chung quanh. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy kiến trúc của Man Tộc, ngạc nhiên nói: “Phòng ốc ở đây so với tưởng tượng của ta thì tục tằng hơn rất nhiều.”
Tuy nhiên ở đây cỏ hỗn tạp sinh trưởng, dã kính không người, kiến trúc nơi đây mênh mông khí phái, có thể khiến nàng tự động liên tưởng được phong quang của Vương Thành ngày xưa.
Hai người dùng thần niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262447/quyen-7-chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.