Edit: Doãn Uyển Du
Beta: Doãn Thiên
Nguyễn Chanh ân cần căn dặn anh: "Cố Dịch, về sau đừng uống nhiều như vậy, chú dì sẽ rất lo lắng."
Cả đầu Cố Dịch choáng váng, bỗng dưng anh nhớ ra một sự kiện.
"Nguyễn Chanh, anh còn nợ em một việc."
Nguyễn Chanh bất động.
"Hiện tại anh có thể làm tròn lời hứa rồi." Cố Dịch nói ra từng chữ một.
Nguyễn Chanh như bị sấm đánh.
Cố Dịch bỗng nhiên quay đầu, cười cười, cuối cùng lời gì cũng không tiếp tục nói nữa, sau đó đi vào trong hành lang.
Giọng Ninh Quân khàn khàn, hỏi: "Cậu ta đáp ứng em chuyện gì?"
Nguyễn Chanh cúi đầu, thầm nói: "Anh ấy đáp ứng làm người mẫu để em chụp ảnh chân dung. Chân dung thân thể người, khoả thân."
Khi đó là Cố Dịch và Nguyễn Chanh đã đánh cược khi xem bóng đá. Họ cá với nhau đội Anh và đội Pháp, đội nào sẽ thắng. Cuối cùng, Nguyễn Chanh đã thắng, cô yêu cầu Cố Dịch làm người mẫu thân thể cho mình.
Lúc ấy, Cố Dịch luôn không tình nguyện.
Dưới ánh trăng, sắc mặt Ninh Quân lúc sáng lúc tối, "Anh không cho phép!"
Nguyễn Chanh kéo cánh tay của anh, "Aiya! Đây là nghệ thuật! Làm tượng, vẽ tranh, chụp ảnh đều có cả."
Cằm Ninh Quân bạnh ra, "Dù sao anh cũng không đồng ý."
Nguyễn Chanh liếc mắt, "Thời đại gì rồi! Anh chẳng lẽ chưa từng nhìn qua lõa thể sao?"
Ninh Quân thật sự là nghiến răng nghiến lợi.
Nguyễn Chanh nhìn anh chằm chằm.
"Chưa từng thấy qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/1961386/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.