Edit: Doãn Tiểu Đường
Beta: Doãn Thiên
Nguyễn Chanh định ở lại, đây cũng không phải lần đầu tiên cô gặp chuyện như vậy. Nhưng trong lòng cô vẫn không nói rõ được là đang có tư vị gì.
Cô Cao kéo tay cô: "Nguyễn Chanh, chúng ta ra ngoài một lát đã".
Nguyễn Chanh hơi sửng sốt, nhưng cô không hỏi lại, cũng không phản bác.
Cô Cao quay đầu nói với mấy giáo viên khác: "Tôi nghĩ Nguyễn Chanh cũng có nguyên nhân của em ấy. Cô Kim, phiền các thầy cô một chút. Lát nữa chúng ta nói chuyện."
Cô Kim gật đầu, bà cũng không phải chủ nhiệm lớp, suy cho cùng nên để Cao Nhã xử lý thì tốt hơn.
Cô Cao cùng Nguyễn Chanh đi tới sân vận động của trường. Ngày mai phải cử hành đại hội thể dục thể thao, trên bãi tập phủ đầy cờ đầy màu sắc. Những thứ này đều là học sinh năm nhất tự tay bài trí.
"Lần này thành tích thi của em tiến bộ rất lớn." Cô Cao nghiêng đầu nhìn cô. Người thiếu nữ có dáng dấp khả ái, khuôn mặt như tranh vẽ, thật là làm cho người ta không thể phê bình cô.
"Cô Cao, em không thích làm bài tập." Giọng của Nguyễn Chanh rất nhỏ, cô thản nhiên nói ra ý nghĩ của mình.
Cô Cao gật đầu: "Rất nhiều học sinh cũng không thích làm bài tập." Ngữ khí cô ấy vô cùng bình tĩnh, cũng không có mấy phần tức giận.
Nguyễn Chanh nở nụ cười: "Em cảm thấy làm bài tập quá lãng phí thời gian, rõ ràng rất nhiều dạng bài đều là lặp lại, quá lãng phí!"
Cô Cao hiểu rõ trình độ thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/100622/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.