Edit: Doãn Uyển Du
Beta: Doãn Thiên
Trên đường chạy, sắc đỏ bao trùm khắp, tất cả mọi người đều ở trong lớp học bài và phụ đạo.
Ánh sáng ban ngày chói chang, gió nhè nhẹ nhàng thổi. Giờ khắc này mọi người đều quên đi những bài kiểm tra, quên đi học tập, cả người thoải mái giống như trở lại thời nhi đồng.
Tống Hề: "Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám...Tay với chân đồng thời giơ lên."
Ninh Quân đứng ở hàng thứ nhất, mục đích là định lấy nhan sắc của anh để mê hoặc người xem. Mặt anh không thay đổi nhìn Tống Hề, nghiêm túc nghiên cứu động tác.
Ninh Quân không biết rằng Lộ Minh đã bị anh doạ muốn ngã xuống đất.
Tống Hề cũng không nhịn được: "Ninh Quân, cậu thả lỏng động tác đi, không cứng ngắc như thế được đâu."
Ninh Quân: "... À."
Tống Hề: "Động tác sờ đầu phải hơi dùng sức một tí. Cậu nhìn tớ này... "
Ninh Quân làm thử.
Tống Hề: "... Cuối cùng tớ cũng biết được điểm yếu của cậu rồi."
Lộ Minh ở phía sau anh: "Nhìn tớ nè ——"
Cậu ta cúi đầu xuống một chút, tay phải sờ đầu: "Như thế này này."
Tống Hề: "Đúng đúng, các nam sinh cứ nhìn Lộ Minh đi, cậu ấy nhảy rất tốt."
Lộ Minh sờ lên mũi: "Giống nhau, giống nhau mà."
Cuối cùng mọi người thương lượng một chút, quyết định để Lộ Minh đứng ở vị trí của Ninh Quân, dù sao thì Lộ Minh nhảy cũng rất tốt.
Ninh Quân và Nguyễn Chanh đứng chung một chỗ.
Nguyễn Chanh cười, khóe miệng lộ ra lúm đồng tiền mê người: "Ninh Quân, cậu có phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/100621/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.