Thâm ái
Sau khi nghe Tư Đồ Bích nói xong những lời “Tiểu Thập thật có thể giúp đỡ một chút” sắc mặt của Tư Đồ Giác càng trở nên tái nhợt, ánh mắt hắn nhìn Tư Đồ Bích tựa như đang nhìn thấy ôn thần, tựa hồ Y chính là một kẻ bình thường luôn cực kỳ thô bạo tàn nhẫn. Tư Đồ Bích hơi cong khóe miệng, lại bỏ thêm một câu: “Đại ca, ta đã không phải là Tư Đồ Bích có thể dễ dàng bị các ngươi khi dễ, nhìn thấy thân nương bị nhóm người đại nương cùng các di nương hiếp đáp cũng chỉ biết quỳ gối khóc đến ngất xỉu ở từ đường. Ngươi cẩn thận một chút, sau này không cần nói những lời khiến ta mất long, nếu không ta thật không biết mình có thể làm ra việc gì đâu.”
“Ba!” Lần này không phải là thanh âm chung trà bị ném lên trên bàn, mà là thanh âm ghế của Tư Đồ Giác đang ngồi bị ngã xuống đất, Tư Đồ Bích lạnh nhạt nhìn Tư Đồ Giác nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài, còn bàn tay giấu bên dưới tay áo nắm chặt thành quyền, thậm chí còn có máu loãng chảy dọc theo khe hở của những ngón tay bị nắm đến xanh trắng của hắn thì Tư Đồ Bích hoàn toàn tỏ ra không thấy.
“Công tử, người thế nào lại như vậy nữa rồi? Đại công tử vì sao lại bỏ đi gấp thế ?” Cam Đường chạy vào, nhìn thấy sắc mặt của Tư Đồ Bích không tốt thì cũng cảm thấy hoảng sợ, vội vàng cẩn thận bước đến bên người y chờ chủ nhân lên tiếng. Cam Đường đã hầu hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than/110440/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.