Lăng Tiêu đơn giản hướng Đại tướng quân Hàn Tín Trung nói chuyện công một chút liền đi theo Chử Dịch Phong vào doanh trướng. Vào doanh trướng Lăng Tiêu cho mọi người lui ra, không đợi Chử Dịch Phong nói chuyện đem người gắt gao ôm vào trong ngực hôn xuống.
“Lăng Tiêu… Ngô…”
Hai người chỉ là một tháng ngắn ngủi không thấy, nhưng Lăng Tiêu cảm thấy đối với người trước mắt tưởng niệm sớm tràn đầy như biển hồ, bức bách hắn từ Hoàng thành thúc ngựa không ngơi nghỉ chạy đến đây chỉ để ôm lấy Chử Dịch Phong, hôn môi y.
Tình cảm một khi không được khống chế, Lăng Tiêu chỉ cảm thấy áp lực đau khổ mấy năm nay bị lý trí kiềm chế toàn bộ thích phóng ra. Khi nào thì động tâm? Khi nào thì yêu thượng? Khi nào thì đã muốn vì người này, không để ý sinh tử.
Có lẽ là hai người lúc mới gặp, có lẽ là khi Chử Dịch Phong kinh sợ lưu luyến si mê hắn, có lẽ là khi thấy y đem chữ mình tùy tay viết trân trọng mang ở trên người.
Ở rất nhiều năm sau, Chử Dịch Phong lần lượt hỏi hắn, khi đó Lăng Tiêu cũng không thể nói rõ. Giống như tình cảm này sinh ra liền chôn dưới đáy lòng, chỉ chờ đến khi gặp người này, trong nháy mắt chui từ dưới đất lên nẩy mầm. Rồi đến ngày này, rốt cục trưởng thành như đại thụ có thể che trời.
Lăng Tiêu buông Chử Dịch Phong trong ngực đang hô hấp dồn dập ra. Chử Dịch Phong còn chưa kịp phản ứng, Lăng Tiêu lại ôm Chử Dịch Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/2695308/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.