Vừa tỉnh lại, Ninh Phi mở mắt ra, điều đầu tiên mà nàng nhậnbiết được chính là đây không phải phòng nàng.
Không có tấm chắn tầm nhìn quen thuộc phía trên giường, trướcmắt nàng giờ là nóc nhà. Nóc nhà cũng không giống. Nóc nhà Đinh Hiếu được lợp bằngcỏ tranh, có thể nhìn thấy những bó cỏ tranh ngay ngắn giữa những thanh xàngang, còn ở đây toàn là trúc.
Nàng từ từ nhớ lại những gì đã xảy ra, hình ảnh cuối cùngtrong đầu chính là bị một cái dây lưng trói lại. Dây lưng ở đâu ra? Nàng đau đầuvắt óc nghĩ, nhưng làm thế nào cũng không nhớ nổi. Xương cốt toàn thân cùng vớitay chân nàng vô cùng đau nhức, yếu ớt tê dại. Nàng nhìn trái nhìn phải mộtcách cẩn thận, thấy đây là một gian phòng rất ngăn nắp, bốn phía đều là dựnglên từ tre trúc, và trên bức tường có treo thanh kiếm màu xanh cùng một cái roidài.
Đột nhiên, Ninh Phi nhìn thấy một người đang ngồi cạnh tườnglàm nàng giật cả mình. Từ lúc tỉnh lại đến giờ trong phòng luôn im ắng. Thậmchí còn không có tiếng hít thở hay tiếng quần áo sột soạt nên nàng mới tưởngtrong phòng không có ai. Ấy vậy mà vẫn có người ngồi trong phòng nãy giờ, ngồitrên cái ghế trúc, hướng mặt vào tường, tay cầm một thứ gì đó mà nàng không rõ.
Ninh Phi giật mình nên hơi cựa. Người kia quay mặt lại khiếnnàng nghẹn thở, đó chính là Tô Hy Tuần. Người không muốn gặp thì lại cứ gặp, lầnnày nàng rơi vào tay hắn không biết sẽ khốn khổ thế nào. Ninh Phi nhớ lại mộtcách buồn bã, giờ nàng ở đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-phi/1617002/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.