Niếp Ngân cúi đầu, giọng điệu trở nên tà ác, tùy ý kích phát nhiệt tình của Lãnh
Tang Thanh.
Nhưng tất nhiên Lãnh Tang Thanh không quen như vậy, tuy nói bờ biển như
giường, nước biển rất lãng mạn, nhưng bị người thấy thì sao?
"Ngân... Chúng ta trở về đi." Cô che khuôn mặt nhỏ lại, nói nhỏ giọng.
Niếp Ngân nhẹ nhàng kéo bàn tay nhỏ của cô, lại cười và nói: "Ở đây luôn."
Lãnh Tang Thanh có chút khiếp sợ.
Niếp Ngân lại cười: "Yên tâm, không ai dám tới chỗ này đâu."
"Anh ——" Cô nhìn ra ý xấu trong đôi mắt hắn, khuôn mặt nhỏ xấu hổ lại đỏ
bừng lên.
Niếp Ngân cúi đầu hôn cô, sau đó là những nụ hôn vụn, hai má cô lại như mộng
như ảo, xinh đẹp làm tim hắn đập không thôi, bàn tay to của hắn càng ngày
càng không yên, bắt đầu dùng môi và bàn tay ở bên dưới tạo ra sự vui sướng
cho cô gái, sau đó mượn chỗ giữa hai chân cô ma sát phóng thích dục vọng
của chính mình.
Hơi thở của Lãnh Tang Thanh dồn dập, thậm chí không tự giác mà phối hợp cọ
ọ với Niếp Ngân.
Bởi vì cô không kiêng kị gì nên hơi thở của Niếp Ngân cũng rất vô tư và lõa lỗ,
làm cho cô mở rộng lòng mình và có cảm giác vui vẻ. Đúng như ý hắn, bây giờ
cô đã mở lòng mình, loại cảm giác này đối với cô vô cùng tốt đẹp.
Niếp Ngân rốt cục lại cũng không thể chịu được, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945658/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.