Nhảy nhót của hắn lọt vào lỗ tai Lãnh Tang Thanh, trong lòng có bao nhiêu cảm
động, thở dài, nhẹ giọng nói: "Anh chuẩn bị đi."
"Được, vậy em nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai anh đưa em đi ăn sáng."
Niếp Tích rất hưng phấn.
"Không, ngày mai tôi muốn ở một mình..." Lãnh Tang Thanh vội vàng nói.
"À, được." Niếp Tích nhẹ giọng đáp lại, rồi dặn dò nói mấy câu sau đó cúp
điện thoại.
Ánh trăng như nước.
Lãnh Tang Thanh tĩnh lặng nhìn ánh trăng ngoại cửa sổ, trong lòng và trong mắt
đều là hoang mang...
——— ———— hoa lệ lệ phân cách tuyến ——— ————
Thời tiết chuyển lạnh, mấy đợt mưa thu đi qua, không khí trở lên rét hơn.
Sân biệt thự, xe đi tới đây, vững vàng đứng ở bên cạnh suối phun, im lặng đợi
chờ. Một lát sau, Niếp Ngân từ bên trong đi ra, lái xe vội vàng xuống xe mở
cửa cho hắn, có một loại xe tốc biến, bóng dáng màu tím khiến cho Niếp Ngân
chú ý.
Đôi mắt đột nhiên hiện lên cảnh giác, quay đầu, nhìn vào ánh mắt người không
mời mà tới.
Cô gái này, lại khinh địch đi vào khu biệt thự của hắn như vậy, một thân màu
tím, tóc dài áo choàng, nhất là cặp mắt Violet (găng lưới) kia của cô ta, nhìn
qua là biết không phải người thường.
Niếp Ngân hơi hơi híp lại đôi mắt chim ưng, Mặc Di Nhiễm Dung? Nhà chuyên
môn hàng đầu! (kiểu giống pháp sư đó)
Rất nhanh, vài tên mặc đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945647/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.