“Ngân, em sẽ giống này nọ, sẽ giao cho anh.” Đôi mắt Lãnh Tang Thanh kiên
định bất đồng với sự quật cường.
Niếp Ngân ngẩn ra, lẳng lặng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lãnh Tang Thanh,
trong đầu ngàn vạn suy nghĩ, hắn biết rõ ngày mai là ngày thẩm phán, hắn, em
trai hắn và cả cha hắn đều phải cửu tử nhất sinh, hắn suy nghĩ thật lâu, hắn nên
cùng cô sau buổi tối hôm này rồi sẽ phải càng ngày càng rời xa cô, hay hắn
đẩy cô ra và nói những lới nói lạnh nhạt, hoàn toàn đóng vai một người tuyệt
tình, làm cho đối phương hết hy vọng với mình không hề tiếc nuối mà rời xa
hắn.
Hắn biết đây là phương thức tốt nhất, hắn có thể tưởng tượng ra chuyện sau
này thế nào, nhưng hắn vẫn ích kỷ một hồi.
Hắn rất muốn lạnh lùng với cô, thản nhiên mà đối diện với cô gái này, nhưng
hắn lại càng muốn thật sự rộng mở nội tâm mình, cùng cô lẳng lặng vượt qua
cái đêm cuối cùng này.
“A? Là sao?” Hắn không nghĩ mình cũng có lúc ôn nhu như này.
Lãnh Tang Thanh nhìn thẳng mắt hắn, không nói gì, đôi mắt dần dần hin lên một
tầng hơi nước mê ly, dị thường mà lại mông lung gợi lên từng đợt sóng, hơi
hơi cười cười, mỗi một cử động đối với hắn đều ngượng ngùng và xấu hổ,
như ẩn như hiện khe khẽ, ở đây có hòm Pandora làm cho người ta mê muội,
mà hình ảnh trước mắt Niếp Ngân bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945524/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.