Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174
Chương sau
Niếp Tích bướng bỉnh nở nụ cười, giống như hạo xỉ trên bầu trời cầu nguyệt. “Nếu là một cái tên quê mua, không cần nói cũng được.” Nam tử nhíu mày, không để ý đến Niếp Tích, chỉ thấy hắn vào trong xe lấy ra mấy bình rượu mở ra đổ hết xuống xe, một cỗ mùi rượi nồng nặc, một lúc sau cộng thêm mùi của lửa tràn ngập trong không khí. Đổ hết một lọ, hắn tao nhã đem cái chai vứt lên xe, không bết lấy riêm từ đâu ra, châm một cây. Mà lúc này, đột nhiên cảm thấy rung rung, hắn ngẩng đầu thấy Niếp Tích dùng sức đá một cước, đem xe của mình đá xuống cầu, ước chừng hơn mười giây, mới nghe được tiếng vang xe rơi xuống đất, không có nổ mạnh, bất quá theo thanh âm phán đoán, vô cùng thảm thiết. Niếp tích nhìn nam tử, trên mặt một đôi mắt vô tội nhìn nhau, hắn nhún vai, sau đắc ý nở nụ cười. Đúng vậy, tốc độ lần này, Niếp Tích hoàn thắng hắn. Ngón tay nam tử buông lỏng, vứt que riên lên xe, ngọn lửa “bùng” một tiếng liền nhảy lên. “Người thật dã man, ta thích nhìn mọi thứ sáng lạn mà đi.” Nam tử không thèm quan tâm nói. “Các ngươi là hai tên điên, không thắng được sẽ phá xe sao? Khó trách người khác nói, đàn ông bộ dạng tại nhà trẻ không biết thế nào, hóa ra là như bây giờ .” Tu Nguyệt thập phần không hiểu hành vi của hai người này, một bộ trưởng giả khẩu khírăn dạy hai nam nhân. “Im miệng lại! Tôi ghét nhất người khác giống xe mình!” Hai nam nhân, ăn ý mười phần cùng nhau mở miệng hô. Kêu xong, hai nam nhân nhìn nhau một chút, đồng thời trên ra vẻ chán ghét, lại mang theo biểu tình muốn nôn mửa. Tu Nguyệt mờ mịt nhìn hai nam nhân, nội tâm mang theo một cỗ dở khóc dở cười, cô bất đắc dĩ nhìn, giơ hai tay lên đầu hàng. Nam tử nhìn Niếp Tích,đánh giá một phen, tiếp theo hai tay hắn đút túi quần, bày ra một bộ thần thái trưởng bối. “Tiểu quỷ, ngươi tên là gì?” Từ “Tiểu quỷ” mà nam nhân kia nói ra, kích thích mạnh đến đầu dây thần kinh Niếp Tích, hắn cố nén giận một chút,cố không phát làm ra chút phản ứng gì, bởi vì hắn biết có phản ứng chính là thua, hắn cũng không muốn bại bởi nam nhân này. “Lão nhân gia, ngươi thích chen ngang sao? Vấn đề này là ta hỏi trước, lão nhân gia.”( lão già) Nam tử nghe xong, trên trán gân xanh có chút nổi lên, xác thực,“Lão nhân gia” Này xưng hô này đối hắn thật đả kích, liền cùng “Tiểu quỷ” Này xưng hô đối với Niếp Tích giống như đả kích có tính phá hủy. Nam tử hơi hơi nhíu mi, con ngươi thấp xuống, suy tư một lát, trên mặt lộ ra tà mị ý cười, theo sau ngẩng đầu, lớn tiếng hàn huyên. “Lai ngang nạp nhiều • địch tạp phổ lý áo.” Tu Nguyệt ở một bên “Xì” một tiếng nở nụ cười. Niếp Tích thì lại vẻ mặt rất khác thường, nghiêm túc, một bên lắc đầu khen ngợi, còn một bên cổ chưởng. “Oa, quả nhiên rất mộng ảo, đúng là một người rất lãng mạn, thất kính, thất kính.” “Cám ơn! Cám ơn!” Nam tử quỷ dị nở nụ cười, tiếp theo lại lặp lại hỏi câu:“Ngươi tên gì?” Vẻ mặt nghiêm túc của Niếp Tích vẫn như cũ, ra vẻ thành khẩn đáp lại. “Tên ta là Thái Thản Ni Khắc.” Đôi mắt Nam tử đột nhiên lóe ra lên:“Thật đúng là đẹp a, tên của ngươi cũng thực bi tráng a.” Tiếp theo, hắn nhìn về Tu Nguyệt bên cạnh Niếp Tích, có chút tư vị nói:“Tiểu thư xinh đẹp kia, ta nghĩ tên là Lộ Ti đi?” Tu Nguyệt hàm chứa cười, không nói, lắc lắc đầu, bộ dáng mê người đến cực điểm. “Tịch lâm địch ông?” Nam tử tiếp tục đoán. Tu Nguyệt vẫn như cũ hé miệng cười, không nói gì. Cô cúi đầu đi tới giữa hai nam nhân, ngẩng đầu mạnh, trên mặt biểu tình, cùng vẻ kiều mỵ đến cực điểm hoàn toàn đi ngược lại đối với hành động trẻ con của hai nam nhân này, cô trong lòng khó chịu, lúc này trên mặt nhìn không nhìn ra cô đang nghĩ ỳ. Cô âm lãnh nói một câu. “Gọi tôi là Băng Sơn.” Nhất thời, hai nam nhân lạnh cả người. Hai người, đều không có nói nữa...... --- ------ --------- Khách sạn đảo vàng bạc Las Vegas. Đây là một chỗ tràn ngập mộng ảo sắc thái đồng thoại tòa thành. Niếp Tích rất thích nơi này. Đi vào cửa chính, tới hành lang cầu thang rất dài, dọc theo cầu thang đi về phía trước, có thể nhìn thấy phía dưới chân là nước biển, bờ cát, cùng với trên bờ giả cổ thôn trang nhỏ, mỗi một chỗ cảnh quan đều là thiết kế tỉ mỉ, làm cho người ta có cảm giác như mình đang ở trong mơ. Lúc này, âm nhạc vang lên, chậm rãi thấy con thuyền hải tặc, mặt trên có mười cô mỹ nữ chân dài khiêu gợi nhảy múa, rất nhiều bọn hải đạo đến đó làm bạn nhảy cùng,cư dân trong thôn trang cũng đều cùng người trên thuyền nhóm vào nhảy múa, mọi người rất vui cùng nhạc hoà nhịp vào trong. Niếp Tích thực thích biểu diễn ở đây, hắc cười, cười đến thực thiên chân (chân thật),ánh mắt sắc bén bình thường bây giờ cũng không còn mà ngây ngô ngây thơ chất phác. Phục vụ nhân viên dẫn dắt, chui qua một cái lại một cái giống huyệt động, Niếp Tích cùng Tu Nguyệt đi tới phòng VIP cao cấp mà đã đặt sẵn. “Tôi còn nghĩ đi vào cửa sau sẽ nhìn thấy một tinh linh vương quốc đây.” Tu Nguyệt hơi châm chọc cười, lời của cô rõ rằng có ý tứ với hắn. Niếp Tích không chút khách khí, phụ giúp Tu Nguyệt lui về phía sau mấy bước dán tại trên tường, ngay sau đó đem thân thể của mình dán lên người Tu Nguyệt. Một bàn tay luồn qua cổ Tu Nguyệt, để lên vách tường, tay kia thì lấy ngón tay thon dài nâng chiếc cằm tinh xảo của cô. Hai người thở dốc, vào lúc này để lộ xuất trận kiều, không có lúc nào là không phát ra một loại tín hiệu dụ hoặc cho đối phương. “Muốn tìm tinh linh vương quốc? Tôi không phải sao?” Niếp Tích ôn nhu nói, nhưng trong ánh mắt như con sói tham lam. Tu Nguyệt kiều thần (môi) hé mở, hàm ở ngón tay Niếp Tích, thanh âm nhu mì đáp lại:“Tốt, mau gọi của các tiểu tinh linh của ngươi tiểu ra nghênh đón nữ vương bệ hạ.” Niếp tích ôm ngang Tu Nguyệt, đi vào phòng ngủ, ném cô lên chiếc giường đệm nước mềm mại, sau đó bắt đầu cởi quần áo của mình ra. Tu Nguyệt tìm tòi thân thể phía trên, ngón tay linh hoạt rất nhanh tháo cái đai lưng hàng hiệu của Niếp Tích. Nhưng vào lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Niếp Tích nhảy ra nhận lấy, lập tức nghe.“Cha......”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174
Chương sau