Bắc Tống năm Nguyên Phù, Triết Tông bệnh tật triền miên, ngoại có địch quốc nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, nội lại có tà nịnh rục rịch ngóc dậy.
Lúc này Biện Kinh đã vào cuối mùa thu, thế nhưng trong thành mây đen dày đặc, dường như dông tố sắp buông xuống.
Thân vương phủ,
Trong phủ Vương phi mang thai đã mười tháng, sáng sớm liền đau bụng, đã đến lúc lâm bồn, nội viện nơi này tuy là cấm địa của vương phủ, nhưng lúc này lại có cả đoàn nha hoàn đợi sẵn. Duy chỉ có Thân vương Triệu Tất, một mình đứng bên cửa sổ, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy mây đen, vì quốc sự mà sầu phiền, lại thêm lo lắng an nguy của vợ con, nhất thời chạm đến tâm sự trong lòng, đôi mày kia không khỏi nhíu lại.
Chợt nghe phía sau một người bình thản nói: “Mây đen dường như muốn áp sụp thành.”
Triệu Tất xoay người lại, chỉ thấy một người áo trắng gấm hoa, đứng thẳng phía sau, lập tức cười nói: “Nghe nói tháng trước Phương huynh sinh được quý tử, tiểu đệ còn chưa kịp đăng môn chúc mừng, ngược lại làm phiền huynh phải từ xa tới thăm.”
Người tới họ Phương danh Tịch, nhiều đời cư ngụ ở Giang Nam, là danh môn vọng tộc nơi đó, thuở nhỏ đã theo danh sư tập võ, chỉ mới hai mươi đã nổi danh thiên hạ.
Mà Thân vương cũng không giống với những hoàng thân quý tộc khác, thuở nhỏ cốt cách thanh kỳ, thân dân ái vật, niên thiếu đã từng du lịch qua các nơi ở vùng Trung Nguyên. Một ngày đi tới Giang Nam, trên đường đi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-thieu-vo-tinh/200829/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.