Thời gian năm năm là bao nhiêu lâu?
Có người tính toán… Có người không…
Vô luận là tính hay không tính, năm năm quang âm trong một đời người, cũng tuyệt đối không thể coi là ngắn.
Năm năm đã đủ khiến cho rất nhiều người quen biết, rất nhiều người ly biệt, rất nhiều người gặp lại…
Thậm chí,
Nó cũng đủ để khiến cho rất nhiều kỳ tích xảy ra.
Mà nay,
Giang sơn hao tốn, đời người chẳng trọn,
Bao nhiêu người năm xưa niên thiếu hời hợt lông bông đã không còn gặp lại…
Bao nhiêu người năm xưa thề non hẹn biển chỉ sợ cũng đã trở thành dĩ vãng…
Còn có bao nhiêu người,
Giữa những tháng năm dằn vặt và hao mòn, bao nhiêu ái hận đã từng cuồn cuộn cũng đều trở thành khoảng không…
Chỉ có tương tư đối với y… đã trở thành nỗi nhức nhối…
***
Bầu trời xa xa bị tà dương nhuộm thành một mảng đỏ vàng,
Hào quang ánh chiếu dòng suối róc rách và núi xa nguy nga,
Cũng ánh chiếu khuôn mặt thanh lệ tuyệt tục của người nọ bên song cửa sổ.
Tiếng đàn không dứt.
Ngón tay tuyết trắng lướt nhẹ qua dây đàn, dừng lại đây đó.
Âm thanh du dương êm dịu, giống như nước chảy mây bay.
Mạch đàn chợt biến đổi trong khoảnh khắc, ngón tay bỗng nhiên căng thẳng.
Giương mắt,
Đàn đã ngừng,
Dư âm quanh quẩn, thật lâu không tiêu tan.
Người mà y đợi, đã đến.
…
Một bàn tay như ngọc từ phía sau vươn ra,
Nhẹ nhàng đặt lên bàn tay phải vẫn còn đang trên dây đàn của y,
Sau một khắc,
Thân thể bị một sức mạnh cường đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-thieu-vo-tinh/1321816/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.