Chương trước
Chương sau
Rõ ràng hôm nay là sinh nhật của mình, bản thân mình là nhân vật chính, nhưng tâm tình nàng vẫn luôn rất tệ, chỉ là ngoài mặt vẫn lộ ra vẻ mỉm cười, để người khác không cảm thấy mình không vui, nàng cảm giác bản thân mình giống như đang đeo mặt nạ.
Bữa tiệc sinh nhật hơn 11h mới chấm dứt, Niên Ấu Dư mới có thể lên lầu, ngay cả quần áo cũng chưa thay, trực tiếp nằm lên giường, nàng cảm giác tinh lực của mình giống như bị vét sạch, rõ ràng thể lực của mình cũng không phải kém như vậy, đại khái chỉ là không có tâm tình đi ứng đối người khác, cho nên lần này mới cảm thấy mỏi mệt.
Niên Ấu Dư nhìn đồng hồ một chút, bây giờ đã là 11h15 phút, tin nhắn nàng mong chờ vẫn chưa tới, trong lòng Niên Ấu Dư có loại thất vọng nồng đậm, nàng suy nghĩ, có lẽ Ninh Dĩ Tầm chưa từng nhớ kỹ sinh nhật của mình. Tầm mắt Niên Ấu Dư có chút trống rỗng nhìn di động chừng năm phút đồng hồ, sau đó chuẩn bị đi tắm, không mong chờ, sẽ không có thất vọng và khổ sở.
10 giờ Ninh Dĩ Tầm đã làm xong mọi chuyện, tắm rửa xong nằm lại trêи giường chừng lúc 10h30, cô luôn đánh đi đánh lại tin nhắn chúc mừng sinh nhật Niên Ấu Dư, rốt cục thêm thêm bớt bớt, lúc 11h23 phút mới xong, chỉ còn lại 4 chữ, sinh nhật vui vẻ, sau đó có chút không yên lòng nhấn gửi tin.
Trong lòng Ninh Dĩ Tầm tràn đầy chờ mong Niên Ấu Dư trả lời tin nhắn, nhưng Niên Ấu Dư cũng không lập tức trả lời, mười giây, hai mươi giây, một phút, năm phút, mười phút, rồi mười lăm phút đồng hồ dần trôi qua, tâm tình nóng bỏng như than đỏ trong lò bị cháy rụi, giống như bị nước tưới xuống, phát ra âm thành xèo xèo ủ dột, theo thời gian càng trôi, tâm tình càng lạnh lẽo đến đóng băng.
Ninh Dĩ Tầm bắt đầu suy nghĩ, có lẽ em ấy không biết nên trả lời mình như thế nào, có lẽ em ấy không nhìn thấy, hay là em ấy đổi số điện thoại rồi, có phải là cô nhắn không đúng số không, Ninh Dĩ Tầm đột nhiên muốn gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư, hơn nữa ý nghĩ chỉ lóe lên chốc lát, cô thực sự liền nhấn gọi, chính là tiếng chuông vang thật lâu, vẫn không có ai bắt máy. Ninh Dĩ Tầm bắt đầu miên man suy nghĩ, có phải em ấy không muốn nhận điện thoại của mình không, không trả lời tin nhắn, chẳng lẽ lời chúc sinh nhật của mình đối với em ấy thực sự không có chút ý nghĩa nào? Niên Ấu Dư thực sự không thích mình đi, kỳ thật là do bản thân tự mình đa tình đi, nghĩ như vậy, Ninh Dĩ Tầm liền tắt điện thoại, nằm lại trêи giường, cảm giác trong lòng khó chịu đến hoảng loạn.
Chờ Niên Ấu Dư đi ra, thời gian đã là 11h51 phút, Niên Ấu Dư đi tắm hết nửa tiếng đồng hồ, nàng cầm điện thoại, muốn mở ra xem, lại không dám mở lên, chỉ sợ lại thất vọng một lần nữa, rõ ràng không nên để bản thân mình hy vọng, nhưng là nàng rốt cục vẫn không nhịn được, mở điện thoại ra, nhìn thấy một tin nhắn cùng một cuộc gọi nhỡ, trái tim thình thịch một chút, tâm tình có chút kϊƈɦ động, sợ còn hồi hộp hơn khi đi thi. Nàng cảm giác tay cầm điện thoại của mình cũng có chút run rẩy, nhìn thấy tên Ninh Dĩ Tầm trong tin nhắn, cùng 4 chữ sinh nhật vui vẻ, hốc mắt không tự giác đỏ lên, có vui vẻ cũng có chua xót, nàng cảm thấy bản thân mình hiện tại giống như một con rối gỗ, còn Ninh Dĩ Tầm lại là người điều khiển nó.
Trong khoảng thời gian ngắn Niên Ấu Dư không khống chế được tâm tình của mình, nàng do dự không biết là nên nhắn tin trả lời hay gọi điện thoại lại, nhưng là không đến 5 giây, nàng quyết định gọi điện thoại, ít nhất còn có thể nghe được âm thanh của chị ấy, mặc dù âm thanh hay hình ảnh của chị ấy mình đều nghe hằng ngày, nhưng nàng vẫn muốn trò chuyện cùng Ninh Dĩ Tầm.
Niên Ấu Dư cầm điện thoại, nàng cảm giác chưa từng khẩn trương như vậy, nàng hít sâu mấy hơi, chỉ sợ khi nói chuyện với Ninh Dĩ Tầm, âm thanh đều sẽ phát run, áp chế kϊƈɦ động trong lòng một lát, để cảm giác tốt lên nhiều, Niên Ấu Dư mới dám gọi điện thoại lại cho Ninh Dĩ Tầm.
Ninh Dĩ Tầm nằm trêи giường khổ sở, nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên, cô cơ hồ ngay ở giây thứ hai liền bắt điện thoại.
“Vừa rồi em đi tắm.” Niên Ấu Dư vì chuyện vừa rồi không nhận điện thoại giải thích, nàng nghĩ dù sao Ninh Dĩ Tầm cũng nhắn tin chúc mình sinh nhật vui vẻ, mình lễ phép muốn giải thích cũng là chuyện hợp lý.
“Không có việc gì, tôi chỉ là đột nhiên nhớ đến hôm nay là sinh nhật của em, muốn chúc em một tiếng sinh nhật vui vẻ.” Ninh Dĩ Tầm làm bộ như không để ý nói.
Quả nhiên chính là đột nhiên nhớ tới, Niên Ấu Dư nghĩ đến đây nội tâm có chút thất vọng, nhưng là lập tức bỏ qua, tuy rằng là đột nhiên nhớ đến, nhưng ít ra vẫn còn nhớ, mình nên cảm thấy đủ mới đúng.
“Cảm ơn.” Ngữ khí Niên Ấu Dư ôn nhu trả lời.
“Không cần khách khí.” Nghe Niên Ấu Dư nói lời cảm tạ, Ninh Dĩ Tầm cũng không biết phải nói gì, chỉ có thể khách sáo đáp lại, cô nên nói cái gì đó để phá vỡ không khí xấu hổ trầm mặc này đây? Cô cũng không phải là người am hiểu chuyện mở ra đề tài khác.
“Gần đây chị tốt không?” Niên Ấu Dư muốn nói chuyện với Ninh Dĩ Tầm nhiều một chút, tùy tiện nói cái gì cũng được, nàng chỉ muốn nghe âm thanh của Ninh Dĩ Tầm, cho nên không muốn buông tha cuộc nói chuyện này.
“Tôi tốt lắm, còn em thì sao?” Có lẽ là do bầu không khí trầm thấp, Ninh Dĩ Tầm trở nên thật cẩn thận, không hiểu sao lại mong muốn Niên Ấu Dư cứ tiếp tục mở đề tài khác, hy vọng em ấy có thể nói nhiều chuyện về tình hình gần đây của em ấy. Ninh Dĩ Tầm không dám trả lời kiểu bóp chết đề tài như trước nữa.
“Em cũng rất tốt.” Ninh Dĩ Tầm đáp như vậy, làm cho Niên Ấu Dư không thể tự nhiên nói thêm gì, hơn nữa so với chuyện mình nói, Niên Ấu Dư càng nguyện ý nghe Ninh Dĩ Tầm nói chuyện.
Ninh Dĩ Tầm phát hiện cô và Niên Ấu Dư nói chuyện với nhau, thật giống như máy móc thiếu dầu nhớt, cực kỳ trì trệ, thế nhưng Ninh Dĩ Tầm thực sự không biết phải nói tiếp thế nào, cô cũng không muốn kết thúc cuộc điện thoại này như vậy.
“Sinh nhật vui vẻ!” Ninh Dĩ Tầm đột nhiên nhìn đồng hồ, thời gian vừa đúng 11h58 phút, cô nghĩ hẳn là kịp chúc lần nữa.
“Vừa rồi chị đã nói rồi!” Niên Ấu Dư nhắc nhở.
“Đối với em hẳn là nên nói hai lần, bởi vì tôi nghĩ, sẽ không có ai giống tôi, sẽ nói chúc mừng hai lần, tôi muốn làm một người đặc biệt một chút.” Ninh Dĩ Tầm còn nghiêm túc nói.
Nghe Ninh Dĩ Tầm nói, tim Niên Ấu Dư hơi nhói một chút, hốc mắt lại đỏ lên, Ninh Dĩ Tầm rõ ràng đã có Hàn Hân, vì sao lại còn nói những lời khiến cho người khác dễ dàng hiểu lầm như vậy. Bản thân mình rõ ràng muốn chậm rãi buông Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng rất khó, cũng tốn nhiều thời gian, nhưng lâu một chút cũng có thể buông được, nhưng khi nghe xong những lời này, những cố gắng trước đó của bản thân mình lại thất bại, nàng biết bản thân mình luyến tiếc, luyến tiếc cứ như vậy buông Ninh Dĩ Tầm.
“Ninh Dĩ Tầm, chị không thích hợp nói với em những lời này.” Chị quên bên cạnh chị còn có Hàn Hân sao?
Ninh Dĩ Tầm nghe tới, ý tứ của Niên Ấu Dư chính là: bên người tôi đã có Tống Thanh Nam, chị không thích hợp nói với tôi những lời này. Điều này làm cho tâm tình Ninh Dĩ Tầm xuống thấp đến cực điểm, làm cô đặc biệt muốn hỏi Niên Ấu Dư một chút, trong lòng Niên Ấu Dư còn có mình hay không, nhưng là cô lại không dám hỏi, không biết là đáp án tốt nhất.
“Khuya rồi, em ngủ sớm một chút đi.” Ninh Dĩ Tầm sợ bản thân mình không khống chế được cảm xúc, đành phải chấm dứt cuộc nói chuyện này.
Niên Ấu Dư có chút hối hận khi nói câu kia, nàng biết Ninh Dĩ Tầm còn có chút để ý mình không phải là đủ rồi sao? Vì sao còn muốn Ninh Dĩ Tầm thể hiện đây? Không phải ngay từ đầu Ninh Dĩ Tầm đã lựa chọn rồi sao, chẳng lẽ còn muốn cô lựa chọn lại lần nữa sao? Niên Ấu Dư cảm thấy bản thân mình trước mặt Ninh Dĩ Tầm càng lúc càng không có cách nào khắc chế được tư tâm của mình, có ý nghĩ liều lĩnh muốn chiếm lấy trong đầu.
“Ninh Dĩ Tầm, khi nào chị bắt đầu diễn Liveshow?” Niên Ấu Dư vẫn luyến tiếc tắt cuộc gọi này, nhiều lời một chút cũng là tốt.
“Uhm.” Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến Niên Ấu Dư quả thật chú ý đến tin tức biểu diễn của mình, liền có chút vui vẻ.
“Sao đột nhiên chị lại muốn làm Liveshow? Muốn trọng tâm sự nghiệp quay lại ca hát?” Niên Ấu Dư hỏi, tuy rằng Ninh Dĩ Tầm ca hát rất êm tai, nhưng diễn xuất vẫn là có ưu thế hơn, hơn nữa nàng có cảm giác Ninh Dĩ Tầm hình như cũng thích diễn xuất hơn.
“Em quan tâm tôi?” Trong lòng Ninh Dĩ Tầm có chút vui vẻ hỏi.
“Đương nhiên, em vẫn còn là fan siêu cấp của chị.” Niên Ấu Dư che dấu nói.
Ninh Dĩ Tầm nghe xong những lời này có chút vui vẻ, lại có chút thất vọng, vui vẻ vì Niên Ấu Dư vẫn còn xem mình là thần tượng, thất vọng cũng vì chỉ xem mình là thần tượng.
“Vậy em nhất định phải đến xem tôi biểu diễn, đến lúc đó tôi đưa vé cho em.” Nếu Niên Ấu Dư không đến, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy đây giống như vở kịch độc diễn của mình.
“Nếu lúc đó có thời gian, em nhất định sẽ đi.” Niên Ấu Dư cũng không đưa ra đáp án chính xác, nàng cũng không biết mình nên đi hay không, nàng muốn đi, nhưng lại sợ đi, nội tâm vô cùng rối rắm mâu thuẫn, có lẽ đến gần buổi biểu diễn, mới có thể biết đáp án.
Niên Ấu Dư hôm nay luôn là cho cô thất vọng cùng chờ mong, thất vọng vì em ấy không trực tiếp trả lời câu hỏi muốn đến hay không, lại thấy may mắn vì em ấy không có từ chối thẳng thừng.
“Tôi mong em có thể đến.” Nếu em không đến, buổi biểu diễn này cũng không còn ý nghĩa gì.
“Khuya rồi, chị cũng đi ngủ sớm một chút.” Ninh Dĩ Tầm nói chuyện luôn như vậy, làm cho mình hiểu lầm chị ấy vẫn thực để ý mình, nếu chị ấy vẫn là bạn gái của mình, tâm tình của mình sẽ ngọt ngào biết bao nhiêu, nhưng bây giờ tâm tình của mình chỉ có chua xót, Niên Ấu Dư sợ tiếp tục kéo dài cuộc điện thoại này, sẽ tiết lộ hết cảm xúc của mình, liền chuẩn bị chấm dứt đề tài.
“Ngủ ngon.” Ninh Dĩ Tầm thấy âm thanh Niên Ấu Dư yếu ớt chấm dứt cuộc nói chuyện, cô cũng không biết nói thêm cái gì nữa, chỉ nói ngủ ngon một tiếng, chuẩn bị chờ Niên Ấu Dư tắt điện thoại trước.
“Ngủ ngon.” Niên Ấu Dư nhẹ giọng trả lời, nàng chờ Ninh Dĩ Tầm tắt điện thoại, vì vậy hai người đều chưa lập tức tắt máy.
Nghĩ đến Niên Ấu Dư vẫn còn chờ mình tắt điện thoại trước. Ninh Dĩ Tầm cảm thấy Niên Ấu Dư vẫn còn để ý mình, chỉ cần còn để ý mình, bản thân mình còn có hy vọng đưa Niên Ấu Dư trở lại bên người mình, ý nghĩ này làm cho Ninh Dĩ Tầm rất kϊƈɦ động. Vì thế, Ninh Dĩ Tầm liền không muốn chấm dứt cuộc nói chuyện nói, cô chuẩn bị mở miệng nói chuyện, Niên Ấu Dư đã lên tiếng trước.
“Em tắt máy trước.” Niên Ấu Dư tắt điện thoại xong, trong lòng có chút buồn bã thất vọng, tâm tình cũng không vui vẻ vì Ninh Dĩ Tầm gọi điện thoại chúc mừng, ngược lại càng thêm phiền muộn.
Ninh Dĩ Tầm cầm điện thoại, trong lòng cũng có mất mác không hiểu được, cô nghĩ nếu bây giờ Niên Ấu Dư bên cạnh mình, mình nhất định sẽ hung hăn ôm em ấy vào lòng.
……//…..
Lực chú ý của Tống Thanh Nam bị Tống Thanh Vi cướp đi hơn một nửa, nàng sợ Tống Thanh Vi làm lộ ra chuyện gì, nên thời khắc đều nhìn Tống Thanh Vi, nàng tuyệt đối không thể ngờ được, đây là do Tống Thanh Vi cố ý. Tuy rằng có dùng tâm cơ, nhưng chỉ cần lực chú ý của tỷ tỷ ở bên người mình là được rồi, cô thực thích cảm giác được tỷ tỷ chú ý!
Tống Thanh Nam nhìn Tống Thanh Vi luôn uống rượu, nữ nhân này làm gì lại cứ uống rượu, lỡ như uống rượu, say khướt trong buổi tiệc sinh nhật của Ấu Dư rồi nói lung tung làm sao bây giờ? Vì thế Tống Thanh Nam không thể không đoạt lấy ly rượu trong tay Tống Thanh Vi, nếu không Tống Thanh Vi vẫn cứ uống rượu.
“Cô đã uống nhiều rượu rồi, không nên uống nữa.” Tống Thanh Nam nhíu mi nói với Tống Thanh Vi.
Tống Thanh Vi thuận thế đem người dựa vào người Tống Thanh Nam, còn đưa tay ôm lấy thắt lưng Tống Thanh Nam.
“Chị đang quan tâm em sao? Em nghĩ chị không chú ý đến em, dù sao nơi này cũng có người chị để ý đến, em có như thế nào, chị nhất định cũng không thèm để ý.” Ngữ khí Tống Thanh Vi chua chát nói, coi như mình chỉ uống rượu để giải sầu mà thôi.
“Cô là em gái của tôi, nếu cô uống rượu, tôi không biết giải thích với ba thế nào.” Tống Thanh Nam kiên trì nói, nàng cảm giác Tống Thanh Vi giao thân thể dính sát vào người mình, thậm chí có thể cảm giác được mềm mại của cô dán sát mình, nàng chưa từng tiếp xúc gần gũi như vậy với bất kỳ ai, kể cả Niên Ấu Dư cũng không có, Tống Thanh Nam liền cảm giác có chút không được tự nhiên, nàng muốn không dấu vết đẩy Tống Thanh Vi ra, nhưng cả người Tống Thanh Vi dính sát như kẹo mạch nha, căn bản là đẩy không ra được. Chính yếu là Tống Thanh Nam không dám dùng sức đẩy ra, chỉ sợ truyền thông đồn đãi các nàng chị em bất hòa, chỉ có thể để cho Tống Thanh Vi ôm mình, tay Tống Thanh Vi còn đặt trêи mảnh lưng lộ ra bên ngoài của mình, nóng rực, thậm chí Tống Thanh Nam còn cảm giác được cái tay kia có hạnh kiểm xấu nhẹ nhàng vuốt ve lưng mình, khiển cho Tống Thanh Nam có chút cứng ngắt.
“Chị sợ là em uống rượu say rồi nói lung tung đúng không.” Tống Thanh Vi đem mặt dán lên tai Tống Thanh Nam nhẹ giọng nói, da thịt tỷ tỷ thật sự là co dãn đàn hồi, làm cho người ta yêu thích không buông tay, làm cho cô hận không thể sờ từng chút da thịt của tỷ tỷ, nghe hơi thở đặc hữu trêи người Tống Thanh Nam, làm Tống Thanh Vi thỏa mãn không thôi, cũng khiến cô càng lúc càng cảm thấy không đủ. Chỉ có cô mới biết mình khát vọng tỷ tỷ đến mức nào, cô muốn hôn mỗi tất da thịt của tỷ tỷ, cô cũng ảo tưởng cùng tỷ tỷ da thịt chi thân vô số lần, ảo tưởng đủ loại tư thế tiến vào thân thể tỷ tỷ, ảo tưởng tay tỷ tỷ vuốt ve thân thể chính mình…..
Chỉ cần ảo tưởng như vậy, hơi thở Tống Thanh Vi liền trở nên dồn dập, cô nhanh chóng ngừng tưởng tượng, bởi vì càng nghe hơi thở trêи người tỷ tỷ, càng khiến cho mình ý loạn tình mê, ở gần tỷ tỷ như vậy, cảm giác cùng da thịt tỷ tỷ tiếp hợp, thật là quá mỹ diệu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.