Chương trước
Chương sau

“Chị biết sinh nhật của em sao?” Tống Thanh Vi đột nhiên hỏi.
Tống Thanh Nam không đáp, đương nhiên nàng không biết sinh nhật của Tống Thanh Vi, cũng không muốn biết sinh nhật của Tống Thanh Vi, nàng chỉ biết quà sinh nhật mình chuẩn bị cho Niên Ấu Dư đã bị Tống Thanh Vi đánh nát, nàng cảm thấy điểm giới hạn của mình lần lượt bị Tống Thanh Vi khiêu chiến, cho dù tính tình có tốt thế nào, cũng không che giấu được thần sắc khó coi của Tống Thanh Nam.
“Chị có thể lý giải được tâm lý ghen tỵ sao? Giống như chị thương nhớ Niên Ấu Dư, nhưng lại bị Ninh Dĩ Tầm cướp đi, có cảm giác hận không thể giữ lại?” Tống Thanh Vi hỏi.
“Dù có ghen tị cô cũng không được phép giẫm lên tâm ý của người khác.” Đương nhiên Tống Thanh Nam biết loại chua sót này, nhưng bất luận là lý do gì, Tống Thanh Vi cũng không được mang ra giải thích.
“Em giẫm lên tâm ý của chị, chị không giẫm lên tâm của em sao? Hơn nữa còn rất tàn nhẫn, nếu chị chỉ cần hơi để ý em một chút, chị sẽ biết, ba ngày trước là sinh nhật em, chị không thể tưởng tượng được ngày đó tâm tình của em chờ đợi như thế nào, chỉ cần một câu sinh nhật vui vẻ là được rồi, nhưng là chị căn bản không chú ý đến sự chờ đợi của em, nguyện vọng hèn mọn như vậy, ba ngày này, em tự ám chỉ mình vô số lần, chỉ cần chị để ý một chút, em liền thỏa mãn, nhưng là chị vĩnh viễn không lưu ý đến. Em muốn thông qua cách này, nhất định có thể để chị nhớ kỹ, sinh nhật của em trước sinh nhật Niên Ấu Dư ba ngày, mặc dù là hận mà nhớ cũng tốt.” Ban đầu hốc mắt Tống Thanh Vi đỏ hồng nói, sau đó lại là mỉm cười.
“Quả thật là không nói lý!” Tống Thanh Nam nghĩ Tống Thanh Vi quả thật giống như kẻ điên, tư duy thực sự người bình thường không thể lý giải được, nhưng lần này vô luận thế nào, Tống Thanh Nam cũng không mềm lòng với Tống Thanh Vi nữa.
“Bây giờ nếu chị nói một câu chúc mừng với em, có lẽ em sẽ vui vẻ đến không tưởng tượng được.” Tống Thanh Vi khẽ nhếch khóe miệng nói.
“Sinh nhật của cô có liên quan gì đến tôi sao?” Tống Thanh Nam lạnh lùng hỏi ngược lại, lần này hiển nhiên là Tống Thanh Nam bị Tống Thanh Vi chọc giận, không muốn thỏa mãn ý tứ của cô.
“Nơi này rất đau.” Tống Thanh Vi đột nhiên kéo tay Tống Thanh Nam sờ lên tim mình, khổ sở nói.
Tống Thanh Nam không khách khí rút tay mình lại, không muốn quan tâm Tống Thanh Vi nữa, nàng sợ bản thân mình không khắc chế được cảm xúc phẫn nộ, quả thực là tức giận đến cả người phát run.
“Thật sự là tỷ tỷ mạnh mẽ, hơn nữa luôn nghĩ em ác độc như thế, làm em thực sự rất khó chịu.” Không biết khi nào thì trong tay Tống Thanh Vi xuất hiện một cái hộp, tương tự như hộp quà vừa nãy bị ném xuống.
Tống Thanh Nam kinh ngạc nhìn hộp quà này, lại nhìn Tống Thanh Vi một chút, chẳng lẽ mình trách lầm Tống Thanh Vi.
“Đây mới là quà chị định tặng cho sinh nhật Niên Ấu Dư, em thực sự không có phá hư quà của chị.” Tống Thanh Vi đưa món quà trả lại cho Tống Thanh Nam.
Tống Thanh Nam nhìn món quà, quả nhiên thấy mô hình thủy tinh tinh xảo giống y như đúc, Tống Thanh Nam hơi nhếch môi nhìn Tống Thanh Vi, nhưng một câu đều không nói được, bản thân mình thực sự hiểu lầm Tống Thanh Vi sao? Nhưng là cô làm như vậy, bản thân mình không tức giận cũng khó đi, cô gây chuyện lớn như vậy, chỉ là để mình nhớ kỹ sinh nhật của cô sao? Theo lời nói của Tống Thanh Vi, bây giờ nàng muốn quên sinh nhật của cô cũng rất khó.
Chung quy Tống Thanh Nam là nữ nhân mềm lòng, biết mình trách lầm Tống Thanh Vi xong, lại có chút áy náy.
“Sinh nhật vui vẻ.” Tống Thanh Nam nói xong có chút ngượng ngùng, sau đó có chút bối rối rời khỏi phòng, đặc biệt khóe mắt khẽ liếc thấy Tống Thanh Vi mỉm cười, Tống Thanh Nam cảm giác đặc biệt rất kỳ quái.
Tống Thanh Vi cảm giác được Tống Thanh Nam bối rối, cô cảm thấy đây là dấu hiệu tốt, chán ghét của tỷ tỷ với mình đã giảm lại một chút rồi. Kỳ thật cô không muốn đùa giỡn với tâm tính tỷ tỷ, nhưng là nếu không dùng tâm cơ, bản thân mình hoàn toàn không có cơ hội, rất nhiều chuyện điều phải do chính bản thân mình tự tranh thủ.
Một câu sinh nhật vui vẻ của tỷ tỷ đều dễ nghe hơn bất cứ thứ gì, giờ phút này Tống Thanh Vi bỏ qua lo lắng vừa rồi, tâm tình tốt đến trước nay chưa từng có. Tuy rằng nhớ đến chuyện phải cùng tỷ tỷ đi tham dự sinh nhật của Niên Ấu Dư, trong lòng chợt lóe qua vài tia không vui, bất quá quang minh chính đại đi xem tình địch cũng tốt. Tuy rằng biết Niên Ấu Dư là dạng người gì, nhưng chưa bao giờ giao phong qua, vẫn là có chút chờ mong nho nhỏ.
……//……
“Ba cậu mời Tống Thanh Nam không nói, ngay cả em gái tâm cơ Tống Thanh Vi cũng mời tới, xem ra là ngại cho Tống Dực mặt mũi, cũng thuyết minh Tống Thanh Nam vô vọng kế thừa gia nghiệp.” Trong buổi tiệc sinh nhật, Tôn Lê nhìn Tống Thanh Nam cùng Tống Thanh Vi đi vào cửa, nói với Niên Ấu Dư.
Niên Ấu Dư nhìn Tống Thanh Nam và Tống Thanh Vi, đây vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tống Thanh Vi, không cao như Thanh Nam tỷ tỷ, đại khái chắc khoảng 1m65, dáng người cân xứng, ngũ quan đặc biệt tinh xảo, làn da đặc biệt trắng, đứng ở bên người Thanh Nam tỷ tỷ, thế nhưng không bị ánh sáng của Thanh Nam tỷ tỷ che lấp. Cô kéo tay Thanh Nam tỷ tỷ, bộ dáng giống như cực kỳ thân mật, nhưng nhìn lại, Thanh Nam tỷ tỷ bị cô kéo tay thân mật như thế hình như có chút mất tự nhiên.
Tuy rằng nói tin tức xấu của Tống gia không phải tin gì mới, nhưng là Tống Dực còn để cho chị em các nàng ra mặt, ý nghĩa Tống Dực vẫn xem Tống Thanh Nam là con gái, Tống Thanh Nam vẫn là đại tiểu thư Tống gia, đồng thời cũng đem con rơi là Tống Thanh Vi gia nhập Tống gia một cách đường hoàng.
Tống Thanh Nam từ cửa đi vào liền nhìn thấy Niên Ấu Dư, lập tức đi đến chỗ nàng.
“Ấu Dư, sinh nhật vui vẻ.” Tống Thanh Nam ôn nhu nói với Niên Ấu Dư, sau đó đem quà mình đã chuẩn bị tốt đưa cho Niên Ấu Dư.
“Cảm ơn Thanh Nam tỷ tỷ.” Niên Ấu Dư tiếp nhận món quà, mỉm cười ôn nhu.
Tống Thanh Vi nhìn hai người ôn nhu nhìn đối phương, trong lòng chua muốn chết, nhưng ngoài mặt cũng bất động thanh sắc, Tống Thanh Vi vẫn biết Niên Ấu Dư xinh đẹp, trước đó đều là nhìn qua ảnh chụp hoặc đứng từ xa, nay đứng gần phát hiện nhan sắc của mình cũng không chiếm ưu thế hơn Niên Ấu Dư, chỉ có thể nói mỗi người mỗi vẻ, ngũ quan Niên Ấu Dư hòa nhã tinh xảo, làm cho người ta có cảm giác đặc biệt dịu dàng, tính cách lại nhu thuận, vừa thấy cũng biết là loại người mang lại cảm giác ấm áp cho người khác, không hề có góc cạnh sắc bén. Tống Thanh Vi nghĩ, nếu Niên Ấu Dư không phải là tình địch của mình, đại khái mình cũng sẽ không ghét nàng, cô nghĩ có thể là vì trêи người Niên Ấu Dư có khí chất tương tự với tỷ tỷ, nhưng cũng có chút khác biệt, đương nhiên tỷ tỷ và Niên Ấu Dư không thể hoàn toàn đánh đồng được.
Niên Ấu Dư cảm giác Tống Thanh Vi đang đánh giá mình, tuy rằng Tống Thanh Vi lộ ra vẻ mặt mỉm cười, nhưng Niên Ấu Dư không cảm giác được nửa điểm thân cận, hơn nữa, còn cảm giác cô đối với mình có địch ý. Mình với cô ta chưa từng đụng mặt, địch ý này từ đâu mà có, nhìn Tống Thanh Vi biểu tình thân mật với Tống Thanh Nam, Niên Ấu Dư ẩn ẩn đoán được vài phần.
“Vị này là?” Niên Ấu Dư nhìn Tống Thanh Nam, biết rõ còn cố hỏi, dù sao chuyện nhà Tống gia lan truyền như vậy, giả vờ như không biết cũng tốt.
“Em ấy là con gái của ba ba chị.”
“Tôi là em gái của chị ấy.”
Tống Thanh Nam cùng Tống Thanh Vi cơ hồ trả lời đồng thời, nhưng là hai đáp án nghe cực kỳ vi diệu, người sáng suốt vừa nghe sẽ biết.
Kỳ thật giờ phút này trong lòng Tống Thanh Nam có nổi khẩn trương không hiểu rõ, chỉ sợ Tống Thanh Vi lại làm ra chuyện gì, hoặc là khó xử Ấu Dư cái gì, trong lòng nàng vẫn cảnh giác đối với Tống Thanh Vi. Hơn nữa Tống Thanh Vi đến giờ vẫn thân mật kéo cánh tay mình, làm bản thân mình thực sự không được tự nhiên, bây giờ trước mặt Niên Ấu Dư, lại càng không được thoải mái, một chút nàng cũng không muốn cho Niên Ấu Dư biết Tống Thanh Vi có loại cảm tình như vậy với mình. Nhưng là giờ phút này, nàng cũng không thể bỏ tay Tống Thanh Vi ra được, không xem mặt Tăng cũng phải nhìn mặt Phật, mình thế nào cũng phải để mặt mũi cho ba ba, không thể khiến cho Tống Thanh Vi khó xử.
“Xin chào, tôi là Niên Ấu Dư, rất vui được biết cô.” Niên Ấu Dư nhìn Tống Thanh Vi khách khí nói.
“Tôi là Tống Thanh Vi, đối với cô đã nghe nói đến rất nhiều.” Tống Thanh Vi cũng mỉm cười nói.
“Vậy nhất định là Thanh Nam tỷ tỷ thường xuyên nhắc đến tôi.” Niên Ấu Dư cười nói, nàng cũng không phải là cố ý khiêu khích Tống Thanh Vi, chỉ nghĩ theo thật mà nói thôi.
Chỉ là nghe vào trong tai Tống Thanh Vi, Niên Ấu Dư là đang khoe khoang sự thân mật của cô với tỷ tỷ, điều này làm cho hủ giấm chua trong trong Tống Thanh Vi bị lật nghiêng.
“Sao lại không thấy được Niên phu nhân? Tôi là fan điên cuồng của chị ấy đây?” Tống Thanh Vi là cố ý hỏi ra.
Tay Tống Thanh Nam nhanh chóng nắm lấy Tống Thanh Vi, nàng chỉ sợ Tống Thanh Vi nói ra chuyện của Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư, hôm nay là sinh nhật của Niên Ấu Dư, nàng tuyệt đối không để cho Tống Thanh Vi đem sinh nhật này quấy đục.
Tống Thanh Vi cảm giác tay mình bị tỷ tỷ nắm đến phát đau, tỷ tỷ thực sự khẩn trương cho Niên Ấu Dư đi? Thực sự làm cho người ta không vui đâu!
Niên Ấu Dư nhìn đến thần sắc Tống Thanh Nam khẩn trương nắm lấy Tống Thanh Vi, chỉ sợ như Tống Thanh Vi nói ra cái gì, chẳng lẽ Tống Thanh Vi đã biết chuyện gì? Đương nhiên Niên Ấu Dư không tin Thanh Nam tỷ tỷ nói cho Tống Thanh Vi, nếu Tống Thanh Vi biết, khẳng định là đã theo dõi mình một đoạn thời gian rất dài, bản thân mình thế nhưng một chút cũng không biết, xem ra mình quá sơ suất rồi. Tống Thanh Vi đối với Thanh Nam tỷ tỷ thực sự không phải là chú ý một cách bình thường, nếu không sẽ không để ý mình như vậy, đồng thời cũng thuyết minh Tống Thanh Vi là người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, người như vậy không thể không phòng bị, trong lòng Niên Ấu Dư âm thầm nghĩ.
“Chị ấy bận rộn nhiều việc.” Niên Ấu Dư trả lời đạm nhạt, Tống Thanh Vi được Tôn Lê xem là em gái tâm cơ hẳn sẽ không ở đây làm ra chuyện gì không tốt, nếu làm lớn chuyện, cũng chỉ đẩy Thanh Nam tỷ tỷ càng xa hơn mà thôi, Niên Ấu Dư một chút cũng không lo lắng Tống Thanh Vi sẽ nói những gì không nên nói.
Niên Ấu Dư bị vạch trần bí mật, nhưng một tia bối rối cũng không có, bình tĩnh đến như vậy, quả nhiên cũng không phải người thường. Tống Thanh Vi có chút thất vọng khi không thể nhìn thấy biểu tình bối rối của Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư sâu sắc hơn bản thân mình tưởng tượng rất nhiều, nhưng mà Tống Thanh Vi cảm thấy cũng đúng, làʍ ȶìиɦ địch của mình, không có thực lực sao được đây!
“Có cơ hội nhờ chị ấy giúp tôi ký tên một cái nhé, đây là quà sinh nhật tôi cố ý chuẩn bị cho cô.” Tống Thanh Vi đưa quà được đóng gói tinh xảo tặng cho Niên Ấu Dư, dù không liên quan vẫn cố tình kéo Ninh Dĩ Tầm đi vào.
“Cảm ơn!” Niên Ấu Dư tiếp nhận quà sinh nhật.
“Ấu Dư, em đón khách đi, không cần để ý đến chúng tôi.” Tống Thanh Nam chỉ sợ Tống Thanh Vi nói sai cái gì, chuẩn bị kéo Tống Thanh Vi rời đi, nàng cảm thấy nên để Tống Thanh Vi cách xa Ấu Dư một chút thì tốt hơn.
“Dạ, hai người tự nhiên.” Niên Ấu Dư khẽ mỉm cười nói, quả thật nàng còn rất nhiều khách phải chào hỏi.
Hiển nhiên với chuyện Tống Thanh Nam tự động cách xa Niên Ấu Dư Tống Thanh Vi rất vừa lòng, thực thuận theo Tống Thanh Nam kéo mình rời đi, dù sao khó có lúc tỷ tỷ chủ động như vậy, nếu có thể kéo mãi không buông như vậy cũng rất tốt, bản thân mình nhất định sẽ rất vui vẻ.
Tống Thanh Nam kéo Tống Thanh Vi, Tống Thanh Vi lại mang gương mặt mỉm cười, người bên ngoài nhìn thấy tỷ muội này thực tốt lắm, mong muốn nhìn thấy tỷ muội Tống gia đấu đá nhau có chút thất vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.