“Anh thật to gan, còn không mau buông tôi ra!” Hắn lại cố ý nâng khuôn mặt nhỏ xinh của cô lên, cô bị động tác của hắn làm cho hoảng sợ đến ngẩn cả người, “Đừng lo lắng, tôi sẽ mang em đi gặp tư lệnh, tôi nhất định sẽ khiến ông ta tặng em cho tôi!”
“Anh có biết tôi là ai không?” Cô đối diện với ánh mắt nóng bỏng của hắn.
Hắn không biết cô là ai.
Hắn chỉ biết cô là Đinh Kha của hắn.
“Thiếu soái?” Phó sĩ quan cúi đầu, phát hiện ở khóe mắt Viên Trần lăn xuống một giọt nước mắt.
Từ đầu đến cuối, hắn vẫn luôn đợi cô xuất hiện, ngay từ lúc bọn họ mới tiếp cận nhau, hắn đã dẫm hụt một bậc thang, từ đó rơi vào vạn kiếp bất phục.
“Thiếu gia, gác mái bên phía đông cháy rồi!”
Gác mái bên phía đông?
Bút máy đang phê văn kiện trong tay Ân Mộ Tiêu nháy mắt rơi xuống đất, Huyền!
Hắn điên cuồng chạy tới gác mái, nhưng ngọn lửa đã nuốt chửng lấy căn phòng màu trắng, khói đen cuồn cuộn dày đặc, tiểu lâu lung lay sắp đổ phát ra những tiếng đổ nát, gió tây thổi khiến ngọn lửa bùng lên, mọi người đang thi nhau dội nước, nhưng thế lửa không nhỏ, thêm sự trợ giúp của gió làm bầu trời đỏ rực một mảng, bốn mặt tường kính phản chiếu ánh lửa trong phòng.
Năm đó, khi hắn quay đầu lại, cùng cô bốn mắt nhìn nhau, hắn nhẹ nhàng nâng khuôn mặt thanh tú của cô lên, ngón tay còn khẽ run, “Em tên là gì?” Cô lạnh lùng đáp: “Chung Huyền!”
Cô che giấu dòng họ cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-ngoc-thanh-tran/1096957/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.