Nhưng hiện tại tay chân cô gái bị trói chặt lại treo trong bình thủy tinh, trong miệng bị nhét vải chỉ có thể kêu ô ô, đôi mắt như trân châu đen trên khuôn mặt mật đào là tràn đầy khủng hoảng.
“Hành Tố!” Chung Ly Khâm thống khổ gầm lên.
“Chắc cậu vẫn còn nhớ màn ảo thuật ở lễ tốt nghiệp hàng năm của trường quân đội nhỉ.” Viên Trần nói rồi chỉ vào bình thủy tinh chứa nước sâu mấy thước, “Ảo thuật gia sẽ trói tay chân lại rồi tìm cách thoát ra trong thời gian ngắn, vậy còn cô ta?”
Chung Ly Khâm run rẩy nắm chặt tay, mồ hôi theo gương mặt hắn ta rơi xuống, cho đến khi rơi vào mắt, dù chua xót đến mấy cũng không dám chớp, “Viên Trần, chuyện giữa tôi và anh hà tất phải kéo theo đàn bà vào!”
Trong đôi mắt đen nhánh của Viên Trần không có lấy một chút ánh sáng, giống như hố đen đang chờ đợi cắn nuốt, “Nếu cậu không liên lụy Đinh Kha trước, sao tôi lại phải bày ra hạ sách chứ!”
Tay Hành Tố bị dây thừng thô ráp siết đến đỏ bừng, thân thể bị treo trong bình thủy tinh lung lay sắp đổ, cô không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Chung Ly Khâm, chỉ có hắn mới có thể cứu cô.
Yết hầu Chung Ly Khâm di chuyển, hắn ta chiết chặt súng trong tay nhíu mày chịu đựng, nhưng mỗi lần Hành Tố giãy giụa một chút thôi, trái tim hắn ta lại quặn chặt, tuy hắn ta yêu Hành Tố, nhưng mãi hắn ta mới đi được đến bước này, nhưng nếu như vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-ngoc-thanh-tran/1096956/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.