Edit: Mr.Downer
Cuối cùng Nhiếp Song Song là do Thẩm Lạc đưa trở về.
Hạ Nhất Dương giới thiệu giải thích là bạn học đại học, Nhiếp Song Song hừ trong lỗ mũi một tiếng xem như chấp nhận.
Bác gái lớn tuổi, ngồi ở vị trí đằng sau, Hạ Nhất Dương ngồi bên cạnh ghế lái, rất tự nhiên rướn lên trước kiếm định vị trong xe.
“Ở đâu?” Thẩm Lạc nghiêng đầu, kề sát vào Hạ Nhất Dương, “Để tôi tìm cho.”
Hạ Nhất Dương: “Biệt thự Trường Phong tại Vạn Khoa… Được rồi, tìm được rồi.”
Thẩm Lạc nhìn anh nở nụ cười.
Sau khi xe chạy, Nhiếp Song Song mới mở miệng: “Tiểu Thẩm đang làm gì nhỉ?”
Thẩm Lạc sửng sốt một chút, hắn liếc mắt nhìn bác gái từ trong gương chiếu hậu, không nhanh không chậm nói: “Cháu làm ở ngân giám, xem như chung ngành với Hạ Nhất Dương.”
Nhiếp Song Song: “Cấp bậc gì rồi?”
Hạ Nhất Dương: “Cậu ấy là lãnh đạo bộ phận giám sát.”
Nhiếp Song Song thở dài: “Mẹ hỏi con sao?”
Tuy rằng ngoài miệng không khách sáo, thế nhưng sau khi nghe được hai chữ lãnh đạo Nhiếp Song Song vẫn thật hài lòng.
“Lương một năm bao nhiêu?” Bà tiếp tục hỏi.
Thẩm Lạc cười nói: “Khẳng định không nhiều bằng Hạ Nhất Dương, nhưng mà cháu có gửi ngân hàng, lúc trước xuất ngoại tích cóp một chút.”
Nhiếp Song Song “Ồ” một tiếng, lại thay đổi câu chuyện: “Ổn định thoải mái một chút cũng tốt, cháu có mua nhà không?”
“…” Hạ Nhất Dương thực sự không biết mẹ anh muốn làm gì, “Ngài đang tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-hoa/1933983/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.