Edit: Mr.Downer
Tuy nói Hạ Nhất Dương chí khí ngùn ngụt, muốn ngàn dặm hầu ngủ, nhưng chờ cho tới sau khi Thẩm Lạc thật sự đi công tác, anh mới cảm giác chính mình nói lời yêu thương thì dễ, trả giá cho hành động lại khó như lên trời.
Dù sao đến cuối năm, ngân hàng bận rộn thật không thua gì cẩu.
Rốt cuộc ngược lại là Thẩm Lạc mỗi ngày đúng giờ gọi điện thoại đến khi Hạ Nhất Dương còn đang tăng ca trong ngân hàng.
“Đã tám giờ.” Thẩm Lạc bên kia điện thoại hỏi anh, “Còn chưa về?”
Hạ Nhất Dương: “Nửa ngày mai em phải họp chi nhánh, ngày hôm nay còn phải ký xong hợp đồng cho vay tháng này, anh về khách sạn rồi?”
Thẩm Lạc: “Mới về.”
Hạ Nhất Dương: “Có uống rượu không?”
Thẩm Lạc cười cười: “Lãnh đạo không cần uống rượu.”
Hạ Nhất Dương vui vẻ: “Sung sướng cho anh.”
Thẩm Lạc hỏi: “Còn bao lâu nữa em mới về?”
Hạ Nhất Dương lật hợp đồng trên bàn: “Chắc còn phải một hai tiếng nữa.”
Thẩm Lạc “Ừ” một tiếng, qua một lúc đột nhiên nói: “Anh gọi cua yến bên ngoài cho tụi em.”
Hạ Nhất Dương kinh ngạc: “Anh gọi bao nhiêu?”
Thẩm Lạc: “Dù sao cũng nhiều không ít, em với đồng nghiệp cứ từ từ ăn.”
Hạ Nhất Dương: “……”
Lúc đồ ăn ngoài được đưa tới, Hạ Nhất Dương còn đang vùi đầu phê hợp đồng, Thái Thái ngậm một cái chân cua trong miệng, khi vào lấy tài liệu bị anh ngửi thấy mùi.
“Bên ngoài có mấy người ăn?” Hạ Nhất Dương tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-hoa/1933980/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.