“Cái cô tiểu thư tư bản này chỉ biết bám víu quan hệ, cũng không biết dùng thủ đoạn gì, còn chạy đến nhà chính ủy ăn cơm!”
Văn Kình trợn trắng mắt, ngữ khí âm dương quái khí nói.
Anh ta càng nói càng thấy không đúng, đột nhiên trừng lớn mắt.
Thẩm Chiếu Nguyệt không phải là vì báo cáo kết hôn mà cố ý đi lấy lòng Chính ủy chứ? Tâm cơ cô ta cũng quá sâu!
Thẩm Chiếu Nguyệt hiểu ý cười, cố ý làm một cái mặt quỷ khoa trương về phía anh ta, còn bắt chước ngữ khí vừa rồi của anh ta rung đầu lắc lư: “Nhạ nhạ nhạ ~”
Tức giận đến gân xanh trên trán Văn Kình thẳng nhảy.
“Cô...!” Văn Kình lại một lần bị tức giận đến không nói nên lời, chỉ cảm thấy n.g.ự.c nghẹn muốn c.h.ế.t.
Cái cô tiểu thư tư bản này có gì tốt?
Chỉ biết chơi trò tiểu thông minh chọc giận!
“Hừ!” Anh ta cứng cổ, giọng cất cao tám độ: “Thân phận tiểu thư tư bản của cô đặt ở đó, thẩm tra chính trị nào có dễ dàng qua như vậy!”
Anh ta tức giận chỉ vào mũi Thẩm Chiếu Nguyệt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô mới không có khả năng gả cho chú nhỏ của tôi!”
“Văn Kình!” Không đợi Thẩm Chiếu Nguyệt đáp lại, mặt Văn Khải Dân đã trầm xuống trước.
Lão tư lệnh chắp tay sau lưng tiến lên một bước, thân hình cao lớn bao phủ toàn bộ Văn Kình trong bóng tối: “Lại để ta nghe thấy cháu nói những lời hỗn xược này, thì dọn đồ đạc cút đi đơn vị biên phòng rèn luyện ba tháng!”
Văn Kình tức khắc như gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070689/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.