“Chạy tới trạm xá rồi lại gọi người qua, vậy phải chờ đến khi nào?” Cô quân tẩu buộc khăn trùm đầu lam lo lắng đến giậm chân, trên mặt đầy vẻ sốt ruột.
“Chắc không sao đâu!” Cô quân tẩu cao gầy bên cạnh phụ họa, vừa nói vừa dùng tay quạt gió: “Thời tiết nóng như thế này, chắc chắn là bị cảm nắng rồi, năm trước vợ lão Trương cũng như thế này, mặt đột nhiên trắng bệch trắng bệch…”
Mùa hè này vốn dĩ khí hậu khô hanh, họ lên núi đốn củi lại là việc tốn sức, bị cảm nắng cũng là chuyện thường xuyên xảy ra.
“Vẫn là nhanh chóng đưa đến trạm xá bảo hiểm một chút.” Một cô quân tẩu khác vẫn định cõng người: “Chậm trễ thì sao đây?”
Các cô quân tẩu mồm năm miệng mười bàn tán, bán tín bán nghi về việc Thẩm Chiếu Nguyệt vừa chẩn đoán. Họ càng nguyện ý tin tưởng những quân y ở trạm xá bộ đội, còn Thẩm Chiếu Nguyệt, cô gái phương Nam da thịt mềm mịn này, nhìn liền không giống hiểu y thuật chút nào.
Thẩm Chiếu Nguyệt vóc người nhỏ bé, chen không lại những người phụ nữ phương Bắc khỏe mạnh này, lập tức đã bị đẩy ra một bên.
“Cô ấy không phải bị cảm nắng, các cô trước không cần lộn xộn cô ấy.” Thẩm Chiếu Nguyệt một bên kéo cô quân tẩu đang chen lấn mình, một bên giải thích, cô đã cố gắng kêu rất lớn tiếng.
“Chờ một chút!” Cô quân tẩu tóc ngắn ban đầu muốn cõng người nghe được lời cô nói, kịp thời ngăn lại hành động cõng người của các cô quân tẩu khác.
Nhạc Tú Lan là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070676/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.