nhóm dịch: bánh bao
Mấy người liên tục gật đầu, Đinh Dung Sơn lần nữa xác nhận với anh, “Anh Nhiên, thật sự sẽ khôi phục kỳ thi đại học sao?”
“Nghe tôi không sai, tôi về trước, mấy người cũng về sớm đi.” Tiêu Mạc Nhiên dùng lá chuối bọc thỏ rồi nhét vào trong ngực, sau đó tạm biệt với bọn họ.
Không nghĩ tới trở về vừa mới xuống đầu tường vừa xoay người, liền đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Ôn Tứ Nguyệt.
Tiêu Mạc Nhiên làm cho sợ hãi một chút, “Cô ở đây làm gì vậy?”
“Lời này tôi nên hỏi anh mới đúng, lén lút lén lút, trong ngực giấu cái gì?” Ôn Tứ Nguyệt hỏi, một mặt duỗi cổ, giống như một con mèo con ngửi lên người anh.
Thơm quá, chính là nhất thời nhớ không ra đây là mùi gì.
Cũng không trách cô, tết năm ngoái không ăn thịt, gần hai năm cô chưa từng nếm qua mùi thịt.
“Đây, đây là đồ mấy anh em cho tôi.” Tiêu Mạc Nhiên vốn mang về cho bọn họ, tự nhiên trực tiếp từ trong ngực lấy ra.
Không ngờ Ôn Tứ Nguyệt vừa nhìn, nhất thời sợ tới mức không nhẹ, vội vàng lôi kéo hắn đi vào trong phòng bếp, “Tôi nghe nói mấy người to gan, nhưng không nghĩ lại bạo dạn như vậy, mau giấu kỹ, đừng để người khác phát hiện.” Chỉ là tìm một vòng, phát hiện chỉ có trong bếp là an toàn nhất, liền nhét vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-lao-dai-la-thien-tai-xem-tuong/4176065/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.