nhóm dịch: bánh bao 
Thẳng thắn mà nói, ông nội rất yêu thương mình, tức giận như vậy là rất ít, cho nên Ôn Tứ Nguyệt cũng có chút chột dạ. 
Không nghĩ tới vào phòng, khóa cửa ông Ôn chỉ ngồi ở trên đầu giường thở dài, hơn nửa ngày mới nói: “Nhóc con à, cháu đừng nói lời kia, chuyện này không hề liên quan đến việc cháu có phải cháu gái ruột của ông không, ông nội cũng là vì tốt cho cháu, không muốn để cho cháu đi theo vết xe đổ của ông nội.” Cơ mà ông Ôn cũng không nghĩ tới, cháu gái lại có thiên phú như vậy. 
Cho nên một mặt lại làm cho ông ấy có chút tiếc tài, vốn nhất mạch này đoạn ở trong tay mình vốn thẹn với tổ sư gia, hiện tại nhìn thấy Ôn Tứ Nguyệt vậy mà có thể tự học thành tài, lại có chút rục rịch. 
Nhưng năm ngoái cảnh đại thần nhảy nhót ở thôn bên cạnh bị đánh đến đầu chảy máu, chính ông ấy còn rõ ràng trước mắt. 
Đúng là lúc rối rắm, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, kinh ngạc nhìn Ôn Tứ Nguyệt, “Cháu biết thân thế của mình, thế tại sao không thấy bất ngờ hả?” 
“Ông nội không phải cũng sớm biết cháu không phải cháu gái ruột của ông sao? Ôn Tứ Nguyệt không cho là đúng trả lời. 
ông Ôn lại cúi đầu, không dám nhìn Ôn Tứ Nguyệt, “Vậy cháu không oán ông nội à? Rõ ràng sớm biết cháu bị ôm nhầm, cũng không nghĩ đến việc đưa cháu trở về thành.” 
“Trở về làm gì? Vừa rồi lúc trở về cháu đã tự tính toán một chút, mệnh cách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-lao-dai-la-thien-tai-xem-tuong/4176061/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.