nhóm dịch: bánh bao
Chính quyền huyện Kim Ngư Loan hiện tại còn chưa kéo đèn điện, chứ đừng nói đến xã này, Vương Trung Cường một bước cũng không muốn ở lại lâu, vội vội vàng vàng rời đi, tranh thủ buổi tối có thể tìm một chỗ ở huyện qua đêm.
Mà lúc đó, Tiêu Mạc Nhiên cùng Ôn Quýt Cảnh cũng ở đây, tự nhiên đều hiểu được thân phận của Ôn Tứ Nguyệt.
Quýt Cảnh là rõ ràng cảm thấy vui mừng thay cô, dù sao nghe chú Vương kia nói, nhà ở trong thành phố, bọn họ là hộ làm quan, hơn nữa tìm cho Tứ Nguyệt một đối tượng tốt, cha người ta là xã trưởng của xã cung ứng tiêu thụ..
Đó là xã cung ứng tiêu thụ trong thành phố đó.
Nhưng lại luyến tiếc Ôn Tứ Nguyệt, tâm tình không khỏi có chút sa sút.
Ngược lại ông Ôn thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, nhìn thấy Ôn Tứ Nguyệt trở về đem rau dại giao cho Quýt Cảnh, liền đổ than vào trong góc, một mặt nói chuyện này với cô, thấy Tứ Nguyệt ngồi xổm trong viện rửa mặt, trong lòng có chút không rõ, “Cháu nghĩ như thế nào?”
“Cháu nghĩ gì ư? Ông nội, chẳng lẽ ông nhìn không ra tướng mạo người nọ là kiểu người gì sao? Nếu cháu về cùng ông ta chắc chắn không có kết cục tốt, hay là ông cảm thấy cháu không phải cháu gái ruột của ông, nên muốn đuổi cháu đi?” Thế giới này tuy rằng không có linh khí có thể sử dụng, uy lực phù của cô tuy rằng giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn có thể dùng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-lao-dai-la-thien-tai-xem-tuong/4176060/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.