Mộ Niệm Xuân nỗ lực kiềm chế thầnthái, tự nhiên đáp: “Nghe nói quý phủ Tề vương có không ít đầu bếp nổi danh,còn có ngự trù trong cung. Tiểu nữ không am hiểu trù nghệ, thật sự không dámbêu xấu.”
Tuy rằng kiệt lực khắc chế, trongánh mắt lại không cẩn thận toát ra tức giận. Đôi mắt sâu u như mặt hồ lóe lênánh sáng.
Thân ảnh của hắn, phản chiếu trongcon ngươi nàng.
Tề vương tâm tình sung sướng cựckỳ, cặp mắt hoa đào khẽ híp một cái: “Thế nhưng, ta nghĩ cô làm rất tốt.”
Lần đầu tiên trong đời Mộ NiệmXuân hối hận vì quyết định khổ luyện nấu nướng của mình.
Nàng luôn ung dung thản nhiên,hành động cao siêu, trước mặt Tề vương điện hạ không biết liêm sỉ này, mơ hồ códấu hiệu bị công phá. Huyết khí dâng lên, gương mặt đỏ ửng. Đôi mắt rạng rỡ lóesáng, tựa hai cỗ hỏa diễm thiêu đốt.
Tề vương sâu đậm nhìn nàng mộtcái, sau đó xoay người rời đi.
Mộ Niệm Xuân thù hằn, trừng mắtnhìn bóng lưng hắn, sau đó nỗ lực bình phục lòng mình đang hỗn loạn.
Mộ Nguyên Xuân đi qua bên cạnhnàng, hữu ý vô ý liếc nàng một cái, khóe môi tự tiếu phi tiếu: “Trách khôngđược tứ muội gần đây khổ luyện tài nấu bếp, nguyên lai là lấy lòng người khác.”
Bốn chữ cuối tận lực tăng thêm âmlượng, khiến người xung quanh đều nghe rõ.
Mộ Uyển Xuân gắt gao cắn môi, mặtcười mơ hồ có chút méo mó.
Mộ Niệm Xuân trong nháy mắt khôiphục bình tĩnh, cười đáp: “Đại tỷ đừng trêu muội, muội trời sinh không có hứngthú đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333839/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.