.
Đây là sân thượng của công ty Long Tường. Vào những ngày mùa thu, ánh mặt trời giữa trưa là đẹp nhất.
Việt Phồn Tinh kinh ngạc, nói: “Nói đi, nói đi, một chút là được rồi! Đan Giai Nguyệt sama làm thế nào biến anh thành thế này vậy?”
Mục Thiên Nam dụi tắt điếu thuốc, cười hỏi ngược lại, “Anh thay đổi tới mức phải khoa trương thế à?”
Cơn gió thổi qua làm rối tung mái tóc vàng hoe của Việt Phồn Tinh, đáp: “Không phải! Chỉ là em thấy thích thú thôi! Như vậy tốt lắm!”
Hai anh em nhìn nhau.
Cậu em nói với anh hai, “Như vậy thật sự rất tốt!”
Người anh tiếp tục trầm mặc, mỉm cười.
“À, đột nhiên em nhớ tới một chuyện,” Việt Phồn Tinh lại châm một điếu khác, ngẩng đầu nhìn trời, “Em nhớ anh từng hỏi em, cùng là đàn ông, cùng có kết cấu thân thể như nhau, thì ‘chơi’ vui chỗ nào chứ! Em nghĩ là hiện tại anh đã biết rồi phải không nào?”
Điều này làm Mục Thiên Nam nhớ tới người đang nằm ở nhà mình.
“…” Việt Phồn Tinh nhìn thấy ánh sáng lập lòe mang tên ‘hạnh phúc’ trên gương mặt của người luôn luôn lạnh lùng ấy bèn phán một câu, “Được rồi, em vốn định nói, con đường này không dễ đi đâu, nhưng xem ra là không cần rồi!”
Mục Thiên Nam liếc nhìn người đang nói chuyện.
“Luận thân phận, địa vị mà nói, anh không phải một người bình thường, anh được rất nhiều người chú ý và đồng tính luyến ái lại không được xã hội thừa nhận. Xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-vui-lon/2385614/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.