Khi nhìn thấy Nguỵ Vô Tiện xuất hiện lần nữa, Lam Niệm Tích cũng lười không đếm là đã sau mấy ngày. Càn Nguyên, Trung Dung, Khôn Trạch gì đó, mấy thứ này, và những kiến thức liên quan đều phải được học từ khi còn nhỏ, nó cũng biết kỳ mưa móc của Khôn Trạch rất là phiền phức, nó cũng quên dán mấy lá bùa cách âm lên tường sát bên, nó không muốn nhắc đến, cho nên trực tiếp bỏ qua đề tài này.
Trong lúc Nguỵ Vô Tiện và Lam Vong Cơ đóng cửa không ra ngoài, nó cũng không rảnh rỗi, Lam Vong Cơ kêu nó đi xung quanh dò hỏi vụ tà tuý quậy phá ở Di Lăng, nó cũng đã thăm dò được bảy tám phần rồi.
"Lại có tà tuý ăn thịt người à?" Nguỵ Vô Tiện uống chén canh mà Lam Vong Cơ múc đưa qua, lên tiếng hỏi.
Lam Niệm Tích gật đầu, nói: "Phải nói là ăn thịt trẻ em, đã có bảy đứa trẻ bị hại rồi".
Căn cứ vào điều tra của Lam Niệm Tích, những đứa trẻ bị hại ở các độ tuổi khác nhau, từ năm đến mười tuổi, gần như đều bị hại trong nhà khi người lớn đi ra ngoài.
Tất cả đều chết một cách thê thảm, thân thể bị gặm cắn đến nỗi máu thịt bầy nhầy, rạch một đường từ lồng ngực xuống tới bụng dưới, ruột lòi hết ra ngoài, cha mẹ nhìn thấy tất cả đều trực tiếp té xỉu, có nhà thảm hơn, trong nhà có người già tim không khoẻ, ngay cả người già đó cũng chết theo luôn.
Nghe nói quan phủ đến trước giải quyết vụ án, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558897/chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.