Tuy rằng bề ngoài có chút khác biệt, nhưng rõ ràng là đời trước, lần cuối cùng ăn cơm với Lam Vong Cơ ở quán đó, cũng là quán mà lần trước Lam Vong Cơ không muốn đến, Nguỵ Vô Tiện liền hỏi y: "Sao là quán này, Lam Trạm, lần trước không phải ngươi không muốn đến hay sao".
Lam Vong Cơ chỉ nói: "Hiện giờ có thể đến".
Nguỵ Vô Tiện không hiểu lý do, có tiểu nhị chạy đến dắt lừa cho hắn, vì Tiểu Bình Quả xấu tính, hắn muốn dặn dò một chút, cho nên để Lam Vong Cơ và Lam Niệm Tích đi vào trước.
Hai người đi vào khách điếm, chưởng quỹ vừa nhìn thấy bọn họ liền mỉm cười chào hỏi: "Bạch y công tử!" Sau đó cúi đầu nói với Lam Niệm Tích: "Bạch y tiểu công tử, có phải là lại cao lên không".
Lam Vong Cơ gật đầu ra hiệu, Lam Niệm Tích liền hào hứng chạy qua: "Chưởng quỹ khoẻ không, hơn một năm không gặp rồi, ta đương nhiên cao lên".
Chưởng quỹ rất thích nó, hỏi: "Lại đến tế bái Lam công tử? Năm nay đi hơi muộn nhỉ".
Đang lúc nói chuyện thì nhìn thấy phía sau một tiểu bạch liễm cực kỳ xinh đẹp mặc hắc y đi vào, thân thiết nói với Lam Vong Cơ: "Hàm Quang Quân, Tiểu Bình Quả hết táo rồi, ngày mai chúng ta nhớ mua một ít".
Lam Vong Cơ cũng cực kỳ dịu dàng "Ừm" một tiếng.
Chưởng quỹ im bặt, ông đã gặp qua rất nhiều người muôn hình vạn trạng, tất nhiên nhìn ra quan hệ không bình thường giữa hai người này, cảm giác này rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558889/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.