Ở bên ngoài dạo chơi ba tháng, Nguỵ Vô Tiện kéo Lam Vong Cơ, cưỡi con lừa nhỏ của hắn, cũng không có mục đích gì, lang thang từ nam tới bắc, thấy tà tuý thì thuận tay diệt trừ. Chơi gần như đủ rồi, Nguỵ Vô Tiện chủ động nhắc nhở, nên về Cô Tô thôi.
Dù sao Lam Vong Cơ cũng là Nhị công tử của Cô Tô Lam thị, thật sự có thể cùng hắn lang thang mãi hay sao, Lam Vong Cơ nguyện ý, nhưng hắn vẫn không nỡ đâu.
Tình cờ gặp lại Miên Miên lớn Miên Miên nhỏ, phát hiện ra bí mật về túi tiền của Lam Vong Cơ. Ngâm nga khúc nhạc, biết được tên của bài hát định tình trong động Huyền Vũ, là: VONG TIỆN.
Nguỵ Vô Tiện bật cười ha hả, hèn chi hồi đầu Lam Vong Cơ kiểu gì cũng không chịu nói tên bài hát cho hắn nghe, hoá ra là có suy nghĩ không đứng đắn với hắn từ sớm như vậy.
Hắn cong khoé môi, mỉm cười, hỏi: "Lam Trạm, rốt cuộc là ngươi bắt đầu thích ta từ lúc nào?"
Lam Vong Cơ quay đầu, không trả lời.
Cũng vì không trả lời được, không nói rõ ràng được là từ lúc nào, trong mắt trong tim chỉ biết theo đuổi người này, có thể là nhìn thấy hắn quậy phá quá nhiều lần, cũng có thể là lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười của hắn.
Y không trả lời, Nguỵ Vô Tiện không chịu bỏ qua, lại hỏi: "Lam Trạm, ngươi nói thật đi, còn có chuyện gì chưa nói cho ta nghe?"
Đôi mắt nhạt màu trong suốt của Lam Vong Cơ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558867/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.