Xe dừng lại, hắn đẩy cửa xuống xe. Quay lại thấy Lục Dung Nhan vẫn ngồi trên xe chuyên chú nghịch di động.
Lục Ngạn Diễm không kiên nhẫn gõ gõ cửa sổ xe, nghe được tiếng gõ cửa sổ, Lục Dung Nhan lúc này mới hạ kính cửa sổ xe, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Lục Ngạn Diễm bên ngoài.
Lục Ngạn Diễm vẫy vẫy tay, ý bảo cô đi xuống.
Lục Dung Nhan nói: “Em không cần đi toilet, anh đi đi, em trên xe trông con!”
“Xuống xe đi, chúng ta tâm sự.”
“Hả?”
Lục Dung Nhan do dự một lát, rốt cuộc vẫn đẩy cửa xuống xe.
Trước lúc xuống xe cô không quên mở hé cửa kính cho gió lưu thông trong xe cho Tiêu Tiêu rồi mới khóa cửa xe.
“Anh làm gì đó?”
“Liêu cái gì?” Lục Dung Nhan hỏi Lục Ngạn Diễm đối diện.
Lục Ngạn Diễm móc hộp thuốc từ trong túi móc ra, lấy thuốc châm lửa, rít một hơi thật sâu:”Em cùng Giang Trình Minh… Còn liên hệ?”
“Có a! Đương nhiên là có, vì cái gì lại không có? Giang đại ca đối với em khá tốt, sao em lại không liên hệ nữa?”
“Em không nhìn ra người ta có ý với em à?”
“…” Lục Dung Nhan buồn cười nhìn hắn, hỏi ngược lại: “Người ta có ý với em thì sao? Chẳng lẽ, chỉ vì người ta có ý với em thì em phải cắt đứt liên hệ với người ta? Tại sao chứ? Lục tiên sinh, hiện tại em là người độc thân đó nha!”
Lục Dung Nhan hảo tâm nhắc nhở hắn.
Lời này vừa nói ra, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2697706/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.