Cố Cẩn Ngôn học Tần Diên Vĩ, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua ngũ quan của cô, rồi bỗng nhiên lại lên tiếng hỏi:
- Đuôi Nhỏ, gả cho anh nhé, được không?
Cô bị hỏi đến mức ngây người.
Đôi mắt mông lung khẽ chớp, kinh ngạc nhìn hắn rồi sau đó khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười.
- Hửm?
Cố Cẩn Ngôn thấy cô không đáp nên lại tỏ ý hỏi rõ.
- Vâng...
Tần Diên Vĩ gật đầu, đồng ý với anh.
Cô đồng ý khiến anh thấy mừng khó nói thành lời.
Kích động đến mức hôn liên tiếp xuống cái miệng nhỏ bé kia.
Rồi sau đó nhanh chóng ôm cô chạy ra ngoài, Tần Diên Vĩ bị anh làm cho khó hiểu:
Làm gì thế chú Cố? Kết hôn! Cố Cẩn Ngôn lớn tiếng hô lên.
Từ khi say rượu rồi mơ màng kết hôn một năm trước là anh biết cái đuôi nhỏ của mình lúc say là dễ dụ nhất rồi.
Lúc đó cầu hôn với cô nhóc này đương nhiên là thời cơ tốt nhất!
Vừa nghe phải kết hôn là cô đã mềm người xuống, không hề giãy giụa mà chỉ tùy ý anh ôm mình lên xe.
Nhưng mà không phải mình đã kết hôn một lần rồi sao? Lần đó không tính, lần này mới là thật! Cố Cẩn Ngôn đặt cô lên xe rồi cài đai an toàn cho cô.
- Không tính?
Tần Diên Vĩ đã uống rất nhiều thế nên vừa nghe vậy cô mới như nhớ ra gì đó, hô lên:
- Em nhớ rồi, lần trước anh lừa em! Là giả, đúng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2697090/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.