Cố Cẩn Ngôn nhớ lại tình cảnh của mình lúc bị bệnh, nở nụ cười:
- Nửa năm trước, tôi nằm trong bệnh viện hoàn toàn bất tỉnh nhân sự, các bác sĩ trong bệnh viện gần như đã phán định tôi sắp tử vong, họ đã vội vã liên hệ với người nhà của tôi, bảo họ ngày hôm sau hãy chuẩn bị làm hỏa táng cho tôi, thế nhưng, cuộc sống này nơi đâu cũng đều tồn tại kỳ tích, tôi nghĩ, thật sự là bởi vì tôi không cam tâm, hoặc cũng có thể do ông trời không nỡ, đến hôm sau, cả người tôi đột nhiên sống lại, khỏe mạnh như thường, không bệnh cũng không đau nhức gì, đến bác sĩ cũng không dám tin, lập tức đưa tôi đi kiểm tra toàn diện, thế nhưng kết quả kiểm tra cũng khiến tôi thật sự kinh hãi! Thân thể của tôi lại vô duyên vô cớ mà khỏe lại!
Diên Vĩ trừng mắt, không dám tin nhìn anh:
- Thật sao? Thật là tất cả đều ổn sao?! Anh khẳng định thân thể anh không có vấn đề gì chứ?
Sao cô lại không tin tưởng như thế chứ!
Diên Vĩ gấp gáp hỏi Cố Cẩn Ngôn một loạt.
Tạm thời thì không có vấn đề gì! Bác sĩ đã làm kiểm tra cho tôi rất nhiều lần, cơ thể cũng không có hiện tượng gì bất thương! Chẳng qua là sau này vẫn phải tiến hành kiểm tra định kì, nhưng ít ra, hiện tại tình trạng cơ thể tôi vô cùng ổn định. Vậy thì quá tốt rồi... Diên Vĩ vui vẻ thở dài một hơi, sau đó ôm anh thật chặt.
Diên Vĩ có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2697052/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.