Việc không khống chế được bản thân đêm hôm ấy giống như ma chú vậy không ngừng thâm nhập vào đại não Cố Cẩn Ngôn, khiến tất cả tâm tư của anh trở nên hỗn loạn.
Anh có chút phiền muộn.
Rõ ràng biết rằng có những chuyện không nên xảy ra, nhưng rồi cuối cùng anh vẫn để nó phát sinh, hơn nữa còn ngày càng nghiêm trọng!
Nếu nói trong lòng anh không có lấy một tia áy náy, vậy nhất định là giả!
- Cẩn Ngôn, anh đang nghĩ gì vậy? Như thế nào lại cứ như mất hồn mất vía thế kia, em vào phòng anh cũng không nhận ra?
Tô Giải Ngữ đến phòng làm việc tìm anh, lại vừa hay chứng kiến anh đang ngẩn người nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay.
- Hả?
Cố Cẩn Ngôn lúc này đây mới hồi thần, thấy Tô Giải Ngữ đột ngột xuất hiện trước mặt mình có chút bất ngờ:
Sao em đến lúc này? Ngồi đi! Em vừa hay đi ngang qua đây, thuận đường vào thăm anh một chút. Tô Giải Ngữ ngồi xuống ghế phía đối diện Cố Cẩn Ngôn.
- Em uống gì?
Cố Cẩn Ngôn hỏi cô ta.
Gì cũng được ạ. Được rồi. Cố Cẩn Ngôn ấn nút gọi vào điện thoại nội bộ, phân phó với người ở đầu bên kia:
- Vân Thải, đem lên cho tôi một ly cà phê.
Tô Giải Ngữ hỏi Cố Cẩn Ngôn:
Cố Cẩn Ngôn? Vừa nãy anh nghĩ đến chuyện gì vậy? Nghĩ đến thất thần như vậy, em gọi mấy lần anh cũng không nghe thấy. Không có gì, chỉ là nhập tâm xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696778/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.