Ngày hôm sau, vào buổi sáng.
Lúc đang ăn bữa sáng, Diên Vĩ vẫn còn nói với Cố Cẩn Ngôn:
- Về chuyện đánh nhau tối hôm qua, con muốn tự mình xửa lý.
Cố Cẩn Ngôn chỉ ngước mắt lên nhìn cô bé một cái:
Con xác định con có thể? Đương nhiên. Diên Vĩ khẳng định gật đầu.
- Con nói xem, con định xử lý như thế nào?
Diên Vĩ nói:
- Con tạm thời vẫn chưa nghĩ rõ, nhưng mà con sẽ xử lý tốt được.
Cố Cẩn Ngôn dường như nghĩ gì đó, hồi lâu, gật đầu:
- Được.
Hắn đồng ý, dù gì, con nha đầu này cũng đã 18 tuổi rồi, những việc như vậy có lẽ nên để con bé tự xử lý lấy.
- Nhưng chuyện tối hôm qua, nếu như còn có lần sau, chú sẽ không bỏ qua!
Lần này Cố Cẩn Ngôn hắn đã nhường một bước lướn rồi.
Thực ra, Diên Vĩ bỏ qua cho bọn họ, căn bản không phải là tâm tư thánh mẫu gì, chẳng qua chỉ là muốn đích thân thắt kết lại cho cái câu ‘bạn tốt’ của Lý Mạn Giai mà thôi!
_ Một tiếng sau_
Diên Vĩ đeo cặp tiến vào lớp học, lsuc này Lý Mạn Giai đã đến rồi.
Diên Vĩ sắc mặt không chút biểu cảm mà bước đến gần cô ta, không nói hai lời liền đưa tay lên ‘bốp—’ một tiếng, không chút khách khí mà tặng cho cô ta một cái tát.
Cái tát này đánh xuống, âm thanh cực rõ ràng, bởi vì âm thanh đó mà lúc đó tiếng ồn trong lớp liền ngưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696739/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.