- Chuyện trên sân bóng rổ?
Hoắc Xuyên nhíu nhíu mày, dự cảm đây không phải là chuyện tốt, ông nhìn con trai, thần sắc lập tức nghiêm trọng:
Con lại làm ra chuyện gì rồi? Ba, có thể có chuyện gì chứ? Còn không phải là chút chuyện giữa nam và nữ sao? Cố Cẩn Ngôn nghe vật, thần sắc lập tức u ám.
- Tên xấc xược này!!
Hoắc Xuyên đưa tay ra muốn đánh con trai, nhưng trước mặt mọi người, ông không thể tức giận, chỉ đành nhịn xuống:
- Lúc nào cũng làm càn! Vô pháp vô thiên! Tiểu tử anh lại gây thêm chuyện cho ba, có tin ba ném anh ra nước ngoài không!
Lúc này Diên Vĩ đã uống xong ngụm nước cuối cùng, cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cố Cẩn Ngôn, cười cười:
- Chú Cố, con uống xong rồi, chúng ta có thể đi chưa?
Cô muốn về nhà ngủ tiếp.
Cố Cẩn Ngôn gật đầu.
- Hoắc Thận, chuyện này chúng ta nói đến đây thôi! Tôi còn có việc, sau này nói tiếp.
Nói xong, anh vẫy vẫy tay nhận viên phục vụ:
- Tính tiền!
Hoắc Thận nhìn Diên Vĩ bên môi đang nở rộ ý cười, sâu sắc híp mắt một cái.
Còn tưởng rằng tiểu nha đầu này vốn dĩ không thể cười chứ! Xem ra, cô có thể, chỉ là không dễ dàng cười với người khác mà thôi.
Ban đêm, lúc Diên Vĩ đang viết nhạc lý, lại gặp phải khó khăn.
Cô cắn cắn đầu bút, sau đó liền ôm sách vở ra khỏi phòng.
Cô không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696729/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.