Nụ hôn nóng bổng, đặt lên từng da thịt trắng như tuyết của Mộ Sở, lưu lại vết tích ở những nơi hắn đã lướt qua.
Hắn yêu cô, yêu từng da thịt của cô!
Lúc hắn có được cô hoàn toàn, Lâu Tư Trầm lại có cảm giác mãn nguyện chưa từng có.
Còn Mộ Sở, lúc cảm nhận được sự tồn tại của hắn, nước mắt của cô bất giác rơi ra.
Cô không biết xảy ra chuyện gì! Rõ ràng chỉ là sự ân ái giữa đôi nam nữ, cô lại lập dị đến nỗi rơi nước mắt.
Lâu Tư Trầm ngẩng người dậy, đôi môi mỏng hôn lên mặt của cô, thay cô hôn đi những giọt nước mắt.
- Tại sao lại khóc?
Không hỏi còn đỡ, vừa hỏi, Mộ Sở lại khóc ra thành tiếng, cô khóc ‘huhu’ hai tiếng, rồi nói:
Em cảm thấy bản thân em khổ tâm lắm, chủ động hiến dâng lâu như vậy, giờ mới thành công! …….. Lâu Tư Trầm có chút muốn cười.
Lúc này mà em còn nói chuyện cười được, rất dễ khiến tôi mất hứng đó! Nếu anh thấy mất hứng, vậy chứng tỏ, anh đã già rồi! Không dám mất hứng. Lâu Tư Trầm nuốt nước miếng, sau đó, lại thêm một trận mây mưa kịch liệt.
Cho đến 5 giờ sáng, lúc trời vừa mới sáng, những âm thanh đó mới dừng lại.
Những hoạt động đó cũng kết thúc, không biết có phải tác dụng của thuốc đã qua, cơ thể lạnh băng lại từ từ ấm dần lên.
Xem ra hoạt động làm nóng người này có hiệu quả không tệ!
Người Lâu Tư Trầm nóng ướt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696622/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.