Lâu Tư Trầm ngẩng đầu nhìn cô:
- Cậu ta là gay.
Ý nghĩa là hắn không cần so đo với một tên đồng tính làm gì.
- Ai bảo anh ấy là gay chứ?
Tần Mộ Sở cãi lại rất hùng hồn:
- A Viễn không thích đàn ông, đây là chính miệng anh ấy nói với em.
Nghe thế cái tay cắt bít tết của Lâu Tư Trầm cứng đờ ra.
Đôi mắt đen nhìn chằm chằm Tần Mộ Sở, ánh mắt sắc lẹm như dao rồi sau đó hắn lại cúi đầu cắt thịt như bình thường:
Từ nay cách cậu ta xa một chút! Tại sao? Em thấy A Viễn rất tốt, mà em cũng rất thích anh ấy. Cô vừa nói xong mày Lâu Tư Trầm đã cau chặt lại, ánh mắt lườm Tần Mộ Sở lại càng sắc nhọn. Hắn nghiêm túc hỏi cô:
Loại người gì mới là người tốt? Trong lòng em một thằng nghiện cũng đáng để em trao gửi cuộc đời sao? Câu này nếu anh hỏi Lương Cận Nghiêu thì anh ta sẽ cho anh biết rằng vô cùng đáng giá! Nếu hỏi em thì... Cô đáp không cần nghĩ:
Trừ khi người nghiện đó là anh! ... Tần Mộ Sở nhạy bén phát hiện ra con ngươi đen trong đôi mắt lạnh lùng kia co rút lại, giống như có một loại tình cảm khó nói xẹt nhanh qua đáy mắt hắn, rồi sau đó mọi thứ lại khôi phục như lúc ban đầu.
- Ăn đi!
Hắn rũ mi, bĩnh tĩnh thái thịt bò bít tết như không có chuyện gì xảy ra.
Tần Mộ Sở thấy hắn không muốn tiếp tục chủ đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696570/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.