Cổ họng gợi cảm của hắn động đậy một cái, đột nhiên hắn đưa tay ra bắt lấy cánh tay nhỏ nhắn đang làm loạn trước ngực mình của cô:
Bác sĩ Tần, đang ở nơi công cộng, còn có biết bao nhiêu đồng nghiệp đều đang nhìn, cô lại sờ qua sờ lại trên người tôi, e là không thích hợp cho lắm nhỉ? Người khác không biết còn tưởng là...... cô có ý đồ khác với tôi? ...... Sờ qua sờ lại? Có ý đồ khác?
Tần Mộ Sở đột nhiên cảm thấy lỗ tai của mình đỏ hết lên, hai tay như bị điện giật mà rút về.
Ngay lúc đó cảm thấy có vô số ánh mắt nhìn về phía họ một cách quỷ dị.
- Tôi không có ý đó, tôi chỉ là......
Tần Mộ Sở gấp gáp giải thích.
- Cô có ý gì, tôi không quan tâm.
Lâu Tư Trầm lạnh nhạt ngắt lời nói của cô, bước chân rời khỏi. Không quay đầu lại.
- ......
Cái tên này!
Đúng là đáng đời không có bạn!!
Cũng qua nhiều năm lắm rồi, sao mà vẫn là cái tính xấu xa như vậy!
Tính cách tệ! Khó gần gũi!!
Lúc đầu tại sao bản thân bị mổ người như vậy thu hút được chứ?
Nhưng hiển nhiên, ngay lúc này, Tần Mộ Sở vẫn nghe thấy tiếng tim đập làm mình thất vọng, “Thình thịch, thình thịch, thình thịch”, từng tiếng từng tiếng, mạnh mẽ đập vào vách ngăn trong tim của cô.
Mà cách tay bị hắn nắm qua, ngay lúc này cảm thấy rất nóng cứ như đang bị lửa thiêu đốt, ngọn lửa đó, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2695961/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.